LÁ CỜ THÊU 6 CHỮ VÀNG - Trang 79

hai bên cũng giáp trụ sáng ngời. Đứng sau Triệu Trung là một lực sĩ mang
một quả chuỳ lớn như quả chuỳ của Toa Đô. Theo sau chiến thuyền của
Triệu Trung không biết cơ man nào là chiến thuyền mang hiệu nhà Tống.
Từ tướng đến quân mặc gấm vóc, sang trọng như trong những ngày lễ lớn,
đúng là cái khí thế của những người thắng trận.

Quân Nguyên kêu khóc như ri:

- Nhà Tống lấy lại được nước rồi!

- Chúng ta không còn đất để chôn thây nữa!

- Quân nhà Trần, ta còn chưa làm gì nổi, lại thêm quân Tống sang giúp,

ta có đánh cũng chỉ mua lấy cái nhục mà thôi!

Quân Triệu Trung đã quen với lối đánh của quân Nguyên, tiến quân một

cách thành thạo vững vàng. Vừa mới xung trận, họ đã cướp luôn được một
chiến thuyền của Toa Đô. Quân giặc ở các đội chiến thuyền khác càng thêm
hoang mang, nhớn nhác, kẻ chạy dạt về đằng sau, kẻ chui xuống khoang
thuyền, kẻ quăng võ khí, kẻ lao xuống sông, kẻ nhảy sang thuyền khác...
Tiếng kêu rống như bò, như dê bị cắt tiết. Hàng ngũ quân Nguyên rối loạn.
Toa Đô thét đã khản cả tiếng. Nhưng lệnh của Toa Đô không có ai nghe.

Đại đội chiến thuyền của Chiêu Văn Vương ầm ầm đánh đuổi quân Toa

Đô rút chạy. Tiếng trống, tiếng chiêng chấn động trời đất. Đứng trên mũi
chiến thuyền của mình, Chiêu Văn Vương một tay phất cờ lệnh, một tay
thúc trống điều khiển quan quân. Tiếng loa của Chiêu Văn Vương dõng dạc
truyền đi:

- Tướng sĩ hãy một lòng quyết chiến, để rửa mối thù mang nặng từ bấy

lâu nay. Quan gia mong đợi, Quốc công trông ngóng. Các ngươi hãy cùng
ta nỗ lực, diệt hết quân Toa Đô, ca khúc khải hoàn, để tiếng thơm ghi mãi
trong sử sách. Quân Tống đã sang giúp ta, đó là cơ hội ngàn năm có một.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.