LÃO GORIOT - Trang 140

sưởi, nơi chẳng có dấu hiệu nào của lửa, một cáibàn vuông làm bằng gỗ hồ
đào mà các đường ngang của nó giúp lão Goriot biến cáitô của mình thành
bạc thỏi. Một chiếc bàn nhỏ xấu xí để cái mũ của lão, một cáighế bành sẫm
bằng rơm và hai ghế tựa làm cho cảnh nghèo nàn của căn phòng thêmtrọn
vẹn. Trên đỉnh màn, được buộc với trần bằng một mảnh dây vải xấu xí màu
kẻđỏ và trắng. Kẻ ở đợ trong quán của bà Vauquer chắc còn được bố trí khá
hơn làtình cảnh của lão Goriot. Dáng vẻ của căn phòng này đưa đến sự lạnh
lẽo và bópnghẹt con tim, nó giống như phòng giam thê thảm nhất của một
nhà tù. May mắnthay, lão Goriot không nhận thấy thái độ của Eugène khi
chàng đặt cây nến xuốngcái bàn nhỏ.

Lão quay người về phía chàng đồng thời kéo chăn che lên tớicằm.

- Ồ! Cậu yêu quý ai hơn, Restaud hay Nucingen?

- Tôi thích Delphine hơn vì cô ấy yêu quý lão nhất, chàngsinh viên trả

lời.

Nghe lời lẽ nồng đượm ấy, lão chìa tay ra khỏi thường vàsiết chặt tay

Eugène.

- Cảm ơn, cảm ơn, lão già cảm động trả lời. Vậy con bé cónói gì về tôi

với cậu không?

Chàng sinh viên lặp lại những lời của bà tử tước nhưng đãlàm đẹp chúng

hơn và lão già đã lắng nghe nó như thể lão đang nghe thấy lời nóicủa chúa.

- Con yêu quý. Phải, phải, nó rất yêu quý ta. Nhưng cậu đừngtin nó

trong chuyện nó đã nói về Anastasie. Hai chị em chúng nó ghen ghét
nhau,cậu có thấy thế không? Restaud cũng rất yêu quý tôi. Tôi biết thế. Một
ngườicha đối với các con của mình giống như chúa đối với chúng ta vậy,
người sẽ đitới tận cùng của những trái tim, và phán đoán ý định của nó. Cả
hai đứa chúngnó đều rất đáng yêu. Ôi! nếu tôi có những chàng rể tốt, tôi sẽ
quá là hạnhphúc. Chắc chắn là chẳng có hạnh phúc trọn vẹn hơn thế. Giá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.