LÃO GORIOT - Trang 147

trang phục của cô ấy, với xe ngựa của cô ấy và cuối cùng là chiềutheo với
tất cả những sở thích của cô ấy thì sao?

- Nhưng cậu đã đề cập đến lý do đó thì có nghĩa là cậu muốntớ trở nên là

người có lý trí.

- Ừ, Bianchon, tôi thật ngớ ngẩn, hãy giúp tôi. Tôi có haiđứa em gái, họ

là những thiên thần của sắc đẹp và của sự trong sáng, tôi muốnhọ được
hạnh phúc. Lấy đâu ra hai trăm ngàn phơ- răng dành làm của hồi môn
chohọ trong vòng năm năm nữa đây? Cậu thấy đấy, đó chính là những tình
huống trongcuộc sống làm ta bắt buộc phải đánh một ván bạc lớn chứ
không thể để mòn mỏiniềm hạnh phúc trong việc phải tích cóp từng xu.

- Nhưng cậu đặt câu hỏi dành cho mọi người lúc mới bước vàođời, và

cậu muốn chấm dứt một cách tàn nhẫn tình trạng bế tắc này bằng
thanhkiếm. Vậy thì để giải quyết vấn đề, bạn yêu quý, cần phải là
Alecxandre([6]),nếu không sẽ dẫn tới địa ngục đấy. Tôi, tôi vui vẻ vì sự tồn
tại khiêm nhườngcủa mình mà tôi đã tạo ra nơi tỉnh lẻ, ở đó tôi dễ dàng nối
nghiệp cha tôi.Những xúc cảm của con người được thoả mãn trong đường
tròn nhỏ thì cũng đầy nhưtrong một vòng tròn rộng lớn. Napoléon không ăn
tối hai lần và không thể cónhiều người tình hơn một sinh viên y khoa khi
chàng ở nội trú trong tu việnCapucins. Hạnh phúc của chúng ta, bạn yêu
mến của tôi, luôn giới hạn ở giữa ganbàn chân và gáy của chúng ta và nó trị
giá hàng triệu phơ- răng mỗi năm hay mộttrăm đồng tiền vàng, thì ta vẫn
chỉ là ta thôi. Tóm lại, mình sẽ để cho viênquan Trung Hoa ấy sống.

[[6]:Vua xứ Bắc Hy Lạp đào khoảng thế kỷ IX B.C, nhân vật gắn liền

với một truyềnthông về lòng dũng cảm tài ba.]

- Cảm ơn, cậu đã giúp tôi hiểu rõ cái đúng, Bianchon ạ.Chúng ta sẽ vẫn

luôn là những người bạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.