LÃO GORIOT - Trang 199

- Tạm biệt mẹ, Vautrin nói. Tôi ra rạp hát ngắm nhìn ngàiMarty tham gia

trong vở Ngọn núi hoang dã đây, đó là vở kịchlớn trích từ vở Kim cương
gắn một hạt. Nếu mọi người muốn, tôi sẽ dẫn mọi ngườiđến đó.

- Cảm ơn ông, bà Couture nói.

- Thế nào, các người hàng xóm bên cạnh tôi, bà Vauquer thốtlên, thế các

bạn nhất quyết không theo dõi vở kịch được trích từ tác phẩm Kimcương
gắn một hạt, đó là một tác phẩm do Atala de Chateaubriand ([10])viết mà
chúng tôi rất thích đọc, nó hay đến mức khiến chúng tôi phát khóc
chẳngkhác nào nàng Élodie dưới những tán rừng, hồi mùa hè năm ngoái.
Tóm lại, đó làmột tác phẩm đề cập đến luân lý có thể có khả năng răn dạy
các cô con gái củacác bà?

[[10]:Bà Vauquer đang say rượu, nhầm lẫn cả tên tác phẩm tên tác giả.]

- Chúng tôi không được phép đi xem hài kịch, cô Victorinenói.

- À này, đâu hết cả rồi, nhìn đây này, ông Vautrin nói khiđang hài hước

lay đầu của lão Goriot và Eugène.

Trong lúc cậu sinh viên tựa đầu vào ghế ngủ ngon lành,Vautrin đã hôn

cậu ta nồng nhiệt vào trán và hát:

Hãy ngủ đi tình yêu của tôi!

Để tôi được trông nom cậu mãi mãi.

- Cháu sợ rằng anh ấy bị ốm, Victorine nói.

- Vậy thì cháu hãy trông nom đến cậu ta, ông Vautrin tiếplời. Ông nói

nhỏ vào tai Victorine, đó là bổn phận mà người phụ nữ phải làm.Bác nói
cho cháu biết trước điều này, cậu ta yêu mến cháu và cháu sẽ là ngườivợ
đáng yêu của cậu ta. Cuối cùng, lão lên giọng nói, trong cả vùng này hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.