LÃO GORIOT - Trang 210

Và hai người phụ nữ này đã lên đường mà không cần khăn sancũng

không cần mũ. Trước khi đi Victorine hai mắt đẫm lệ, nhìn Eugène như
muốnnói: Tôi không tin là niềm hạnh phúc của chúng ta lại có những giọt
nước mắt!

- Hãy mặc kệ nó đi, ông Vautrin này, ông là nhà tiên tri cóphải không?

bà Vauquer nói.

- Tôi là tất cả, Jacques Collin nói.

- Thật là kỳ cục. Bà Vauquer nhắc lại bằng cách thêm tiếpvào một câu

không có giá trị về sự việc này. Cái chết luôn rình rập chúng ta.Những
người trẻ tuổi lại thường ra đi trước người già. Với chúng ta là phụ
nữ,chúng ta không phải chịu đựng những cuộc chiến tay đôi nhưng chúng ta
phải chịuđựng những nỗi khổ khác mà đàn ông không phải chịu. Chúng ta
sinh con, và sựđau đớn của người mẹ kéo dài. Victorine thật là may mắn.
Bố của cô ta đã buộcphải chấp nhận.

- Đấy! Vautrin vừa nói vừa nhìn Eugène, hôm qua cô ta khôngcó một xu,

nhưng sáng nay cô ta đã trở nên giàu có với số tiền lên đến hàngtriệu.

- Này, cậu Eugène, bà Vauquer thốt lên, cậu đã đặt tay vàomột vùng đất

tốt rồi đấy.

Nghe thấy vậy lão Goriot đã nhìn cậu sinh viên đang có trongtay bức thư

đã bị vò nhàu.

- Cậu đã không đọc hết bức thư. Điều đó nói lên cái gì? Cậucũng giống

như những kẻ khác à? Lão hỏi anh ta.

- Thưa bà, tôi sẽ không bao giờ cưới cô Victorine, Eugènevừa nói vừa

nhìn về phía quý bà Vauquer với một thái độ ghê tởm và kinh hãi nhưlà mọi
cái xấu đang rình rập xung quanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.