LÃO GORIOT - Trang 224

- Mọi người nói là ông đã có liên hệ đặc biệt với bà côMichonneau này,

ông hãy nói với cô ấy, ông hãy nói đi, ông có hiểu rằng cô ấyphải đi khỏi
đây trong lúc này không?

- Ngay bây giờ à? Poiret ngạc nhiên nhắc lại. Rồi ông tatiến đến gần

Michonneau và nói thầm vào tai cô.

- Nhưng tôi đã trả tiền, tôi ở đây bằng tiền của tôi cũngnhư tất cả mọi

người, cô ta vừa nói vừa ném cái nhìn hiểm độc về phía nhữngngười khách
trọ.

- Chúng tôi sẽ cùng nhau góp tiền để trả lại cho cô, - Rastignac nói.

- Hóa ra là quý ông đã ủng hộ Collin, mụ gái già vừa trả lờivừa ném cái

nhìn độc ác về phía chàng sinh viên như thăm dò, chàng cũng chẳngkhó
khăn gì mà không biết tại sao bà ta lại có hành động như vậy.

Nghe thấy thế, Eugène chồm dậy như muốn bóp chết mụ ta. Cáinhìn mà

chàng nhận thấy được tính chất đầy đủ của sự nham hiểm ấy dường như
thảmột điều gớm ghiếc vào tâm hồn chàng.

- Đụng vào bà ta làm gì. Những ngươi khách trọ hò hét lalối, Rastignac

vắt chéo hai tay vào nhau và im lặng.

- Hãy kết thúc với cô ả Judas đi, gã hoạ sĩ nói với bàVauquer. Thưa bà,

nếu bà không mở cửa cho Michonneau, thì chúng tôi sẽ rời ngaykhỏi ngôi
nhà lụp xụp này của bà. Còn nếu trong trường hợp ngược lại, chúng tôisẽ
im lặng không nói bất cứ cái gì trong vụ này, không hở ra bất cứ điều gì
làmảnh hưởng tới cái quán này. Câu chuyện sẽ được giữ kín cho đến tận khi
nàongười ta đánh dấu vào trán bọn tù khổ sai, cấm chúng cải trang thành
những nhàtư sản hay những lương dân, và không được giở những trò ngốc
nghếch và nhảm nhínhư chúng thường làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.