LÃO GORIOT - Trang 226

- Thưa các quý ông, Poiret cao giọng, kêu lên đầy quả quyếtbởi tình yêu

rộng lớn, xin các vị hãy dành sự tôn trọng của mình đối với pháinữ.

- Kẻ do thám thì không thuộc phái nào cả, người hoạ sĩ lêntiếng.

- Thưa các quý ông, như thế này thì thật mất lịch sự. Ngườita phải xem

xét vấn đề khi muốn đuổi một ai đi. Chúng tôi đã trả tiền và chúngtôi có
quyền ở lại, Poiret nói trong khi gã đội sụp mũ lưỡi trai xuống và ngồivào
ghế bên cạnh Michonneau, vừa khuyên nhủ bà Vauqur.

- Thật là gớm nhỉ, người hoạ sĩ nói với Poiret bằng vẻ khôihài, gớm nhỉ,

chơi được đấy!

- Thôi chúng ta đi nào, nếu cô không đi thì chúng tôi sẽ đivậy, chúng tôi

khác cô, Bianchon nói.

Và tất cả những người khách trọ đều tụ về một phía trongphòng khách.

- Thưa cô, cô thực sự muốn gì trong lúc này? bà Vauquer lêntiếng, tôi

giờ đã sa sút rồi. Cô không thể ở lại lâu hơn nữa, không thì bạo lựcsẽ xảy ra
ở đây đó.

Michonneau đứng dậy.

- Mụ ta đã đi rồi kìa. - Mụ ta không đi đâu. - Mụ ta đi đấy!- Mụ ta chẳng

đi đâu. Các câu nói xen lẫn nhau cùng sự thù địch trong khi mọingười nói
về cô ả, buộc lòng cô ả phải đi sau vài lời ước định thì thầm với bàVauquer.

- Tôi sẽ đi đến nhà bà Buneaud, cô ả nói với giọng đe doạ.

- Hãy đi bất cứ nơi nào mà cô muốn, thưa cô, bà Vauquer nói.Bà ta thầm

nhận thấy một ý mạ lỵ độc địa trong việc ả này chọn cái quán cạnhtranh với
mình và điều này, theo bà ta là rất bỉ ổi ghê tởm. Cô hãy đi đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.