LÃO GORIOT - Trang 231

Chiếc xe ngựa dừng lại ở phố Artois. Ông lão tốt bụng đixuống và đưa

cho người đánh xe cả mười phơ- răng với sự hào phóng tột độ, ônglão
không tiếc bất cứ thứ gì.

- Đi nào, thịt cừu nhé, lão ta nói với Rastignac trong khiđi ngang qua sân

và dẫn anh đến cửa chính của một căn hộ nằm ở trên tầng thứba, trên phía
cuối cùng của căn nhà mới, trông nó có vẻ bề ngoài khá mới. Lão
Goriotkhông cần phải bấm chuông. Thérèse, nữ hầu phòng của Nucingen đã
ra mở cửa đónhọ. Eugène thấy mình ở trong một căn hộ đẹp đẽ, nó bao gồm
một phòng tiền sảnh,một phòng khách nhỏ nhắn, một phòng ngủ và một
phòng làm việc có thể nhìn ravườn. Trong phòng khách xinh xắn, đồ đạc
trang hoàng rất đẹp đẽ mà chàng thấyđược nhờ cây nến đang cháy.
Delphine đang ngồi trên chiếc ghế tựa dành cho haingười ngồi, kê cạnh lò
sưởi. Nàng đứng dậy và nói với chàng bằng một giọng hếtsức dịu dàng âu
yếm:

- Thế là đã tìm thấy chàng, chàng chẳng hiểu gì hay sao ấy?

Thérèse đi ra. Chàng sinh viên ghì chặt Delphine trong vòngtay mình và

khóc lên vì vui sướng. Sự trái ngược nhau giữa cái trước mắt vànhững cái
đã trông thấy trong một ngày đã có biết bao biến động, nó đã khiếnđầu óc
và trái tim chàng mệt mỏi; Rasignac cảm thấy như bị một cơn chấn
độngthần kinh.

- Cha biết mà, anh ta rất yêu con, lão Goriot trầm giọng nóivới con gái

trong khi Eugène mệt mỏi buông mình ngồi xuống chiếc ghế tựa,
chàngkhông thể nói lên được lời nào, cũng không thể phân tích nổi bằng sự
kì diệunào mà những điều này là thực.

- Nào! Chúng ta đi xem nào! Phu nhân Nucingen nói và cầm lấytay

Rastignac dẫn chàng vào một căn phòng, trong đó những tấm thảm, bàn ghế
vànhững đồ vật khác khiến chàng nhớ lại hình ảnh căn phòng của Delphine
nhưng ởđây nhỏ hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.