LÃO GORIOT - Trang 235

chúng đây này. Anh sẽ không phải cầm lấy một đồng xu như tất cảmọi
người ở đây đã nhìn thấy: cũng không phải là nhiều gì lắm, tất cả có
hơnnăm nghìn phơ- răng. Tôi sẽ cho anh mượn chúng! Anh đừng từ chối
tấm lòng củatôi, tôi không phải là một mụ đàn bà. Tôi và anh sẽ cùng làm
một bản khế ước vàanh sẽ trả lại tiền cho tôi sau.

Nước mắt của Eugène và Delphine lăn trên gò má, hai ngườinhìn nhau

với vẻ ngạc nhiên.

Rastignac giữ chặt lấy tay ông già tốt bụng.

- Tốt rồi, có gì đâu? Con không phải là con của ta sao?Goriot nói.

- Nhưng thưa cha đáng thương của con, phu nhân Nucingen nói,cha đã

làm như thế nào thế ạ?

- À, việc ấy…ông lão trả lời. Sau khi thuyết phục được convà cậu ấy ở

bên nhau và khi thấy con sắm sửa những thứ như chuẩn bị lấy chồngthì bố
nghĩ bụng: "Nó sắp gặp phải khó khăn đây!" Luật sư uỷ nhiệm đãkhẳng
định, vì đây là vụ kiện chồng để lấy lại tài sản, nó sẽ kéo dài khoảnghơn sáu
tháng. Thế là cha bán tất cả mọi lợi tức của mình đi để có được mườilăm
nghìn phơ- răng và bố đã trả tiền cho những người bán hàng cho con. Các
conạ! Bố thì sống ở tầng trên với giá năm mươi ê qui một năm và sống
bằng số tiền cònlại. Nhưng chắc chả tốn kém đâu vì bố mặc không hại gì
quần áo nên chẳng phảimay sắm gì. Suốt mười lăm ngày qua bố cười thầm
với ý nghĩ: "Các con mìnhsắp được hạnh phúc". Và thế đấy, các con có
hạnh phúc không?

- Ồ, cha! Nucingen vừa nói vừa nhảy lên ôm chầm lấy ngườicha và hôn

lão, mái tóc vàng hoe mơn man mặt lão, nước mắt trào ra trên khuônmặt già
nua, nét mặt ông rạng lên, đầy hạnh phúc. - Cha yêu quý của con, cha làcha
con. Không. Không bao giờ tồn tại hai người cha như cha trên đời này.
Eugèneđã rất yêu quý cha, và cả bây giờ còn hơn thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.