LÃO GORIOT - Trang 239

nàng với mộtniềm say mê mãnh liệt không ngừng. Eugène không thể phủ
nhận rằng tình yêu củangười cha hoàn toàn không bị tì vết vì một chút lợi
ích cá nhân nào, đã đè bẹptình yêu của chàng bởi sự bền vững và tâm hồn
bao la của nó. Thần tượng củangười cha luôn trong sáng và đẹp đẽ, và tình
yêu con tha thiết đã lớn dần lên trong quá khứ cũng như trong tương lai.

Họ thấy bà Vauquer ngồi một mình bên lò sưởi, giữa Sylvie và

Christophe, giống như tướng Marius giữa sự đổ nát của Carthage. Chỉ còn
có hai người khách trọ ở lại với bà, và bà ta đang than thở nỗi phiền muộn
với Sylvie.Dù huân tước Byron đã viết thay cho Tasse những lời lẽ thương
cảm nhất thì những lời lẽ thống thiết ấy còn xa mới bằng cái sự thực sâu sắc
được bật ra từnhững lời than thở của bà góa Vauquer.

- Sẽ chỉ còn phải làm ba cốc cà phê vào sáng ngày mai thôi,Sylvie ạ. Hừ,

căn nhà vắng vẻ hoang vu của tôi. Nó sẽ không còn làm đau đớn những trái
tim nữa chăng? Cuộc sống mà không có những người khách trọ thì còngì?
Chẳng còn gì hết cả. Căn nhà đã không còn được mọi người bày biện đồ
đạc nữa. Tôi đã làm gì hở trời để phải gặp những tai hoạ này chứ? Món đậu
dự trữcủa tôi, và khoai tây đã được chuẩn bị cho hai mươi người. Cảnh sát
đến nhà!Bây giờ thì chỉ còn nước ăn khoai tây trừ bữa. Phải cho thằng
Christophe nghỉ việc thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.