LÃO GORIOT - Trang 240

LÃO GORIOT

LÃO GORIOT

Honoré de Balzac

Honoré de Balzac

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 21

Chương 21

Anh chàng xứ Savoyard đang ngủ chợt tỉnh giấc lập tức và nói:

- Thưa bà sao cơ?

- Chàng trai khốn khổ, trông anh như một chú chó, Sylvienói.

- Một mùa chết chóc, mỗi người một công việc. Cô ta đã làmcho tôi bị

mất hết khách. Tôi như bị mất trí. Cô ả Michonneau đã rời khỏi đâyvới
Poiret. Cô ta đã làm gì gã ấy để gã ta theo cô ấy như con cún con?

- À, thưa bà, Sylvie lắc đầu, hạng phụ nữ ấy thì còn có điềugì không

dám làm.

- Ông Vautrin khốn khổ của tôi, người ta bảo ông ấy là mộtngười tù khổ

sai, người đàn bà goá nhắc lại. Này! Sylvie, tao vẫn không thể tinđược điều
đó. Một người đàn ông vui vẻ, ông ấy đã trả mười lăm phơ- răng mỗitháng
và ông ấy đã trả hoàn toàn đầy đủ mọi thứ!

- Và ông ấy thật hào hiệp! Christophe nói.

- Có thể người ta sai lầm, Sylvie nói tiếp.

- Nhưng không đâu, ông ấy đã tự thú rồi cơ mà, bà Vauquernhắc lại.

Chẳng thể ngờ được mọi chuyện lại xảy ra ở đây, một cái góc phố chẳngcó
ma nào qua lại. Tôi cứ như là đang mơ ấy. Chúng ta đã thấy vua Louis XVI
khingài bị lâm nạn, đã thấy thời đế chế bị suy sụp và lại thấy nó hồi sinh;
sau đólại suy sụp. Tất cả là qui luật, là lẽ thường thôi nhưng ở những quán
trọ nhưthế này thì chẳng có thể lúc lên voi xuống chó được; người ta có thể
bỏ quavua, nhưng ăn thì không bỏ được; và khi một người đàn bà tử tế dòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.