LÃO GORIOT - Trang 269

- Vâng, cha thấy sức khỏe thế nào? cô con gái hỏi.

- Tốt, khoẻ, con đừng lo lắng, cha sắp đi ra ngoài được rồi,các con hãy

đi đi, hãy sống thật hạnh phúc. Lão nói.

Eugène đi cùng với Delphine đến nhà nàng, nhưng vì lo lắngcho tình

trạng của lão Goriot, chàng từ chối ăn tối ở nhà nàng và trở lại nhàVauquer.

Chàng thấy lão Goriot đang chuẩn bị ngồi vào bàn.

Bianchon bắt đầu ngắm nhìn khuôn mặt của người làm bánh mỳ.Khi lão

nhìn thấy ông lão cầm chiếc bánh mì và ngửi nó để xem xét thử bột mìnào
đã làm nên chiếc bánh đó thì anh nhận ra cái động tác này hoàn toàn
khôngcó một chút gì có thể gọi là ý thức của hành động, anh chán nản lắc
đầu.

- Hãy lại gần tôi, Eugène nói. Bianchon sẵn lòng bước tới vìcũng muốn

ngồi gần người khách trọ già.

- Ông ấy có sao không? Rastignac hỏi.

- Nếu tôi không nhầm thì ông ấy bị suy sụp lắm. Đã xảy rađiều gì đó đặc

biệt trong con người ông ấy, ông ấy bị sung huyết não. Dù khuônmặt khá là
thanh thản, anh hãy nhìn, những nét bên trên khuôn mặt kéo dồn vềphía
trán. Đôi mắt trong tình trạng đặc biệt nó chứng tỏ trong não ông ta
đangtràn ngập chất sérum. Có nên nói rằng đôi mắt đó phủ một lớp bụi
mỏng không?Sáng mai tôi sẽ rõ điều đó hơn.

- Có còn phương thuốc nào không?

- Không còn phương thuốc nào, có thể chúng ta sẽ làm cáichết của ông

chậm lại, nếu như chúng tôi tìm thấy phương tiện xác định chínhxác phản
ứng của đầu, chân, tay, đùi, nhưng nếu tối mai những triệu chứng
bệnhkhông ngừng, người đàn ông tốt bụng tội nghiệp sẽ chết. Anh có biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.