LÃO GORIOT - Trang 288

làm cho bạn tổnthương, mình muốn rút lại những lời nói của mình. Một nỗi
đau đớn giống nhau đãkết hợp tâm hồn của chúng ta, và mình cũng chẳng
biết ai trong chúng ta làngười bất hạnh nhất. Ngài de Montriveau không có
ở đây tối nay, bạn có biếtkhông? Những ai đã thấy bạn trong vũ hội này, sẽ
không bao giờ quên bạn. Cònmình, mình thử cố gắng lần cuối cùng. Nếu
mình thất bại, mình sẽ đến ở một tuviện. Còn bạn, bạn đi đâu?

- Đến Normandie, ở Courcelles, yêu thương, cầu nguyện chođến ngày

mà Chúa mang mình đi khỏi thế giới này.

- Hãy đến đây, cậu de Rastignac, bà tử tước nói với giọngxúc động, nghĩ

rằng chàng trai trẻ này đang đợi. Chàng sinh viên nhún mình cầmlấy tay
của bà chị họ và hôn lên đó.

- Antoinette, vĩnh biệt! bà de Beauséant nói, chúc chị hạnhphúc. Còn

cậu, cậu ở đây, cậu còn trẻ, cậu có thể tin vào một thứ gì đó, nàngnói với
chàng sinh viên. Với việc ra đi rời thế giới phồn hoa này, tôi đã cónhững
tình cảm chân thành xung quanh mình như những người hấp hối tốt phúc.

Rastignac đi vào lúc khoảng năm giờ, sau khi nhìn thấy bà deBeauséant

ngồi trong chiếc xe hòm của mình, sau khi đã nhận lời chào vĩnh biệtthấm
đẫm nước mắt của nàng, điều đó đã chứng tỏ rằng những người ở tầng lớp
caoquý nhất cũng không nằm ngoài quy luật của trái tim và cuộc sống của
họ khôngphải là không có những điều phiền muộn như một vài kẻ mị dân
muốn làm cho mìnhtưởng như vậy. Eugène đi bộ quay trở lại quán trọ
Vauquer, thời tiết thật ẩmướt và lạnh lẽo. Việc rèn luyện của chàng sắp hoàn
thành.

- Chúng ta sẽ không cứu được lão Goriot khốn khổ này đâu,Bianchon

nói với chàng khi Rastignac vào phòng của ông cụ hàng xóm.

- Bạn của tôi, Engène nói với chàng sau khi đã nhìn ông lãođang nằm

ngủ, đấy, cậu tiếp tục theo đuổi một số phận giản dị mà cậu có thể hạnchế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.