LÃO GORIOT - Trang 292

- Delphine, ông lão nói, con bé đang ở đó có phải không? Tôibiết rõ nó

mà. Và cặp mắt ông đảo một cách điên dại để nhìn những bức tường vàcánh
cửa ra vào.

- Tôi xuống nói với Sylvie chuẩn bị làm thuốc đắp đây, Bianchonnói, lúc

này là rất thuận lợi.

Rastignac chỉ còn lại một mình với ông lão, chàng ngồi dướichân

giường, cặp mắt dán chặt vào cái đầu nhìn thật đáng sợ và thương tâm.

Bà Beauséant thì chạy trốn, ông cụ này thì sắp chết, chàngnói. Những

tâm hồn cao đẹp không thể tồn tại lâu dài ở cái thế giới này. Đúngthế, làm
sao những tình cảm cao quý lại có thể kết hợp với một xã hội tầmthường,
nhỏ nhen, phù phiếm được?

Những hình ảnh của lễ hội mà chàng đã tham dự gợi lại trongtrí nhớ của

chàng, nó tương phản với cảnh tượng của chiếc giường nhuốm màu
chếtchóc này. Đột nhiên Bianchon xuất hiện.

- Eugène, tôi vừa mới đến gặp bác sĩ trưởng và tôi đã phảichạy vội quay

trở lại đây. Nếu ông ấy tỉnh táo, nếu ông ấy nói, hãy đặt ông ấynằm trên tấm
thuốc đắp, ta có thể phủ mù tạc từ gáy cho tới tận thắt lưng củaông cụ, hãy
gọi chúng tôi nhé.

- Bianchon à, Eugène nói.

- Ôi! Đó chỉ là một hành động khoa học thôi mà, chàng sinhviên nói với

tất cả niềm hăng say của một tín đồ mới.

- Được rồi, Eugène nói, vậy là tôi chỉ còn lại một mình vìtình cảm chăm

sóc ông cụ tội nghiệp.

- Nếu như anh nhìn thấy tôi sáng nay, anh sẽ không nói điềuđó,

Bianchon đáp lại mà không hề phật ý. Những bác sĩ chuyên nghiệp thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.