LÃO GORIOT - Trang 53

- Ôi? thưa ngài Poiret, gã nhân viên ở bảo tàng tự nhiênnói, tình hình

sức khoẻ - rama của ngài nhưthế nào ạ? Rồi, không để ai trả lời gã tiếp tục:
- Thưa các quý bà quý cô, bàvà cô đang có điều gì phiền muộn phải không?
- gã nói với bà Couture vàVictorine.

- Chúng ta sắp ăn tối chưa đây? Horace Bianchon, sinh viêntrường y,

bạn Rastignac kêu lên, cái dạ dày lép kẹp của tôi đang réo lên đâynày.

- Chân tôi rét run Vautrin rên lên. Lão lui ra một chút đi,lão Goriot! Quỷ

tha ma bắt lão đi.

Chân lão che gần hết miệng lò sưởi rồi kia kìa.

- Hãy nói lại xem nào ông Vautrin, Bianchon nói, tại sao ônglại nói là

chân rét run? Ông nói sai một chỗ rồi đấy, phải nóilà rét run chân mới đúng
chứ.

- Không đâu, gã nhân viên bảo tàng tự nhiên nói, đúng là"chân rét run"

bởi vì ông ta lạnh ở hai bàn chân.

- À ra thế!

- Đây là ngài bá tước Rastignac, Bianchon kêu lên rồi ômchặt lấy cổ

Eugène, ghì mạnh đến nỗi làm cậu ta ngạt thở. Này? Những người khácđâu
cả rồi, này?

Cô Michonneau nhẹ nhàng đi ra, chào các vị khách, không nóilời nào,

cô tiến lại ngồi gần phía ba người đàn bà.

- Cô ta luôn làm tôi ớn lạnh cả người, con mụ chết tiệt,Bianchon vừa chỉ

cô Michonneau vừa nói nhỏ với Vautrin. Tôi mà học đến phầnnghiên cứu
của bác sĩ Gall về các chức năng và sự định vị các dây thần kinh,tôi sẽ tìm
thấy ở cô ta những cái bướu Judas.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.