LÃO TỬ ĐẠO ĐỨC KINH - NGUYỄN HIẾN LÊ - Trang 136

居善地,⼼善淵,與善仁,⾔善信,正善治,事善能,動善時。

夫唯不爭,故無尤。

Thượng thiện nhược thuỷ. Thuỷ thiện lợi vạn vật nhi bất tranh, xử chúng

nhân chi sở ố, cố cơ ư đạo.

Cư thiện địa, tâm thiện uyên, dữ thiện nhân, ngôn thiện tín, chính thiện trị,

sự thiện năng, động thiện thời.

Phù duy bất tranh, cố vô vưu.

Người thiện vào bậc cao [có đức cao] thì như nước. Nước khéo làm lợi cho

vạn vật mà không tranh với vật nào, ở chỗ mọi người ghét (chỗ thấp) cho

nên gần với đạo.

[Người thiện vào bậc cao] địa vị thì khéo lựa chỗ khiêm nhường, lòng thì

khéo giữ cho thâm trầm, cư xử với người thì khéo dùng lòng nhân, nói thì

khéo giữ lời, trị dân thì giỏi, làm việc thì có hiệu quả, hành động thì hợp thời

cơ.

Chỉ vì không tranh với ai, nên không bị lầm lỗi.

Chương này có một hình ảnh khéo: Ví người thiện với nước, làm rõ thêm cái

ý khiêm nhu trong chương trên. Lão tử rất thích nước: nó “nhu”, tìm chỗ

thấp (khiêm), ngày đêm chảy không ngừng (bất xả trú dạ – lời Khổng tử),

bốc lên thì thành mưa móc, chảy xuống thì thành sông rạch, thấm nhuần vào

lòng đất để nuôi vạn vật. Nó có đức sinh hóa, tự sinh tự hóa, và sinh hóa mọi

loài. Nhất là nó không tranh, nó lựa chỗ thấp mà tới, gặp cái gì cản nó thì nó

uốn khúc mà tránh đi, cho nên đâu nó cũng tới được.

Nhưng tác giả chương này có chịu ảnh hưởng của đạo Nho hay không mà đề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.