12
五⾊令⼈⽬盲;五⾳令⼈⽿聾;五味令⼈⼜爽;馳騁畋獵令⼈⼼{發}
狂;難得之貨令⼈⾏妨。是以聖⼈爲腹不爲⽬,故去彼取此。
Ngũ sắc linh nhân mục manh; ngũ âm linh nhân nhĩ lung; ngũ vị linh nhân
khẩu sảng; trì sính điền liệp linh nhân tâm phát cuồng; nan đắc chi hoá linh
nhân hành phương. Thị dĩ thánh nhân vị phúc bất vị mục, cố khứ bỉ thủ thử.
Ngũ sắc làm cho người ta mờ mắt; ngũ âm làm cho người ta ù tai; ngũ vị
làm cho người ta tê lưỡi; ruổi ngựa săn bắn làm cho lòng người ta mê loạn;
vàng bạc châu báu làm cho hành vi người ta đồi bại. Cho nên thánh nhân
cầu no bụng mà không cầu vui mắt, bỏ cái này mà lựa cái kia [tức cầu chất
phác, vô dục mà bỏ sự xa xỉ, đa dục].
13
寵辱若驚,貴⼤患若⾝。何謂寵辱若驚?寵爲上,辱爲下,得之若
驚,失之若驚,是謂寵辱若驚,何謂貴⼤患若⾝?吾所以有⼤患者,
爲吾有⾝,及吾無⾝,吾有何患?故貴以⾝爲天下,若可寄天下;愛
以⾝爲天下,若可託天下。
[Sủng nhục nhược kinh, quí đại hoạn nhược thân]. Hà vị sủng nhục nhược
kinh? Sủng vi thượng, nhục vi hạ, đắc chi nhược kinh, thất chi nhược kinh,
thị vị sủng nhục nhược kinh. Hà vị quí đại hoạn nhược thân? Ngô sở dĩ hữu
đại hoạn giả, vi ngô hữu thân, cập ngô vô thân, ngô hữu hà hoạn? Cố quý dĩ
thân vi thiên hạ, nhược khả kí thiên hạ; ái dĩ thân vi thiên hạ, nhược khả thác
thiên hạ.
Chương này tối nghĩa, nhiều nhà cho là chép sai hoặc thiếu sót nên đã hiệu
đính và chú thích; nhưng vẫn chưa có bản nào làm cho chúng ta thỏa mãn: