LÂU ĐÀI BAY CỦA PHÁP SƯ HOWL - Trang 169

mắt một con chó chăn cừu. – Sophie – anh nói – bà định làm gì khi không
nói cho tôi biết chuyện này? Con chó này là một con người! Và anh ta đang
trong trạng thái khủng khiếp! – Howl xoay tròn trên một đầu gối, tay vẫn
giữ con chó. Sophie nhìn ánh mắt cẩm thạch của Howl quắc lên và nhận ra
lúc này Howl cũng đang tức giận, thật sự tức giận.
Tốt lắm. Sophie cảm thấy thích thú một cuộc gây gổ.
- Anh có thể tự mình nhận thấy chứ - cô nói và quắc mắt nhìn lại, thách
Howl làm điều tệ hại nhất với thứ nhớt xanh của anh ta. – Dù sao đi nữa,
con chó cũng không muốn ...
Howl giận dữ đến mức không thèm nghe. Anh ta đứng phắt lên và lôi con
chó trên nền gạch.
- Và vậy là nếu không ghi nhớ, tôi sẽ toi đời – anh ta nói. – Lại đây. Ta
muốn mi đến trước mặt Calcifer – con chó ghì chặt cả bốn bàn chân bờm
xờm xuống. Howl lôi mạnh nó, gắng sức và trượt đi. – Michael! – anh ta
gào.
Có một âm thanh đặc biệt trong tiếng gào đó khiến Michael chạy tới.
- Và cậu biết con chó này thật ra là một con người chứ? – Howl nói khi anh
ta và Michael kéo lê con chó đang ra sức kháng cự lên tầng trên.
- Không đúng, đúng không ạ? – Michael hỏi, kinh ngạc và choáng váng.
- Vậy thì ta sẽ loại cậu ra và chỉ lên án một mình Sophie – Howl nói, khi
đang lôi con chó qua kho để chổi. – Bất cứ cái gì thế này bao giờ cũng là
Sophie cả! Nhưng lão biết, phải không Calcifer? – anh ta nói trong khi hai
người lôi con chó đến trước lò sưởi.
Calcifer lui lại cho đến khi lão gập hẳn về phía sau và chạm vào ống khói.
- Anh chẳng bao giờ hỏi cả - lão nói.
- Tôi có phải hỏi lão không hả? – Howl nói. – Được rồi, lẽ ra tôi phải tự
mình nhận thấy! Nhưng lão làm tôi căm phẫn, Calcifer! So với cái cách mà
mụ Phù thủy đối đãi với con quỷ của mụ ta thì lão được sống một cuộc sống
dễ dàng đến kinh tởm, và tất cả những gì tôi yêu cầu lão đến đáp lại chỉ là
nói cho tôi những điều tôi cần phải biết. Đây là lần thứ hai lão lừa dối tôi!
Giờ thì hãy giúp tôi làm cho con vật này trở lại hình dạng của nó ngay lập
tức!
Calcifer trở thành cái bóng xanh xao rầu rĩ khác thường.
- Được rồi – lão dằn dỗi nói.
Gã người – chó cố tránh, nhưng Howl đã ấn vai mình vào dưới ức gã rồi
đầy mạnh khiến cho gã đứng lên trên hai chân sau, dù muốn hay không
cũng vậy. Rồi anh ta và Michael giữ gã đứng đó:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.