LÂU ĐÀI BAY CỦA PHÁP SƯ HOWL - Trang 17

cần phải ác tâm với ai đó mới có thể bóc lột họ. Mẹ biết chị dễ bảo như thế
nào. Mẹ biết chị coi chuyện này là một sự thua thiệt vì chị là con cả. Mẹ
điều khiển chị một cách hoàn hảo và biến chị thành nô lệ cho bà ấy. Em
cuộc là bà ấy không trả lương cho chị.
- Chị vẫn đang học việc mà – Sophie phản đối.
- Em cũng vậy, nhưng em vẫn có lương. Cửa hiệu Cesari biết em xứng đáng
được hưởng lương – Martha nói. - Dạo này cái cửa hiệu mũ ấy kiếm được
hàng đống tiền, và tất cả là nhờ chị! Chính chị đã làm cái mũ xanh lá cây ấy
khiến bà vợ quan Đốc lí trông chẳng khác nào một cô nữ sinh ngây ngất,
đúng không?
- Màu xanh lục. Chị đã trang trí cái mũ ấy – Sophie nói.
- Và cái mũ Jane Farrier đã đội khi gặp vị quý tộc nọ - Martha nói tiếp. -
Chị rất tài hoa với mũ nón và quần áo, và mẹ biết vậy! Chị đã đóng triện
cho số phận của mình khi may cho Lettie bộ cánh hồi Lễ hội Mùa xuân năm
ngoái. Bây giờ chị kiếm tiền trong khi bà ta rong chơi lang thang...
- Mẹ đi mua đồ - Sophie nói.
- Mua đồ! – Martha kêu lên. Hai ngón tay cái của cô mân mê rối rít. – Bà ấy
làm việc đó chỉ mất nửa buổi sáng. Sophie, em đã nhìn thấy bà ấy, và đã
nghe người ta nói. Bà ấy biến vào chiếc xe ngựa thuê và quấn mình trong
những quần áo mới mua bằng tiền do chị kiếm được, đi thăm thú tất cả các
biệt thự dưới thung lũng. Người ta bảo bà ấy sẽ mua cái biệt thự đồ sộ ở
cuối thung lũng và sắp xếp lại theo phong cách riêng của mình. Vậy chị ở
đâu?
- Ồ, Fanny xứng đáng được hưởng những niềm vui ấy sau bao nhiêu nhọc
nhằn nuôi chúng ta khôn lớn – Sophie nói. - Chị nghĩ là chị sẽ được thừa
hưởng cửa hiệu.
- Số phận mới tuyệt làm sao! – Martha kêu lên - Chị nghe này ...
Nhưng đúng lúc đó, hai thùng bánh không bị kéo sang bên ở cuối phòng, và
một thợ học việc từ đâu đó thò đầu vào:
- Lettie, hình như anh nghe thấy tiếng em – anh ta nói, toét miệng cười vẻ
thân thiện và tán tỉnh. - Mẻ bánh vừa mới ra lò. Bảo họ thế. – Cái đầu quăn
quăn và hơi dính bột lại biến mất. Sophie nghĩ có vẻ đó là một anh chàng tử
tế. Cô rất muốn hỏi đó có phải là người mà Martha thực sự thích không,
nhưng không kịp. Martha vội đứng vọt dậy, miệng vẫn còn nói.
- Em phải gọi mấy cô gái đem tất cả chỗ bánh này sang cửa hàng – cô nói –
Khiêng một đầu giúp em. – Cô lôi cái thùng gần nhất tới và Sophie giúp cô
đẩy nó qua cửa để chuyển sang cửa hàng đang ồn ào tất bật. – Sophie, chị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.