LÂU ĐÀI BAY CỦA PHÁP SƯ HOWL - Trang 18

phải làm gì cho bản thân mình đi. – Martha vừa đi vừa thở hổn hển – Lettie
cứ nói mãi chị ấy không biết điều gì sẽ xảy đến với chị khi chúng em không
còn ở bên chị và mang lại niềm vui cho chị. Chị ấy lo là phải.
Trong cửa hàng, bà Cesari đưa đôi tay vạm vỡ nhận thùng bánh từ hai chị
em, miệng gào lên ra lệnh và một dòng người ùa qua Martha để lấy thêm
bánh. Sophie hét lên tạm biệt em rồi luồn khỏi đám đông nhộn nhạo. Có vẻ
không phải khi ở bên Martha thêm chút nữa. Vả lại, cô cũng muốn được ở
một mình để suy nghĩ. Cô chạy về nhà. Lúc này người ta đang bắn pháo
hoa, những phát pháo hoa bay lên từ cánh đồng cạnh bờ sông nơi đang diễn
ra lễ hội, như muốn cạnh tranh với những cầu lửa xanh lơ nổ vang từ lâu đài
của Pháp sư Howl. Sophie thấy mình giống một người tàn phế hơn bao giờ
hết.
Suốt tuần kế tiếp đó, cô nghĩ, nghĩ mãi, và rốt cuộc cô trở nên bối rối và bất
mãn. Mọi thứ hình như không giống như trước kia cô tưởng nữa. Martha và
Lettie khiến cô kinh ngạc. Bao năm nay cô đã hiểu lầm các em. Nhưng cô
không thể tin Fanny là loại người như Martha nói.
Cô có rất nhiều thời gian để suy nghĩ, vì vừa hay Bessie được nghỉ để làm
đám cưới và hầu như chỉ còn lại mình Sophie trong cửa hiệu. Quả thật
Fanny có vẻ hay ra ngoài, dù lang thang rong chơi hay không, và việc buôn
bán có phần chậm lại sau Lễ hội Mùa Xuân. Sau ba ngày suy nghĩ, Sophie
lấy hết can đảm hỏi Fanny:
- Con có nên được nhận lương không hả mẹ?
- Dĩ nhiên là có chứ, con yêu, với tất cả những gì con đã làm! – Fanny trả
lời một cách nồng nhiệt, khi đang đứng trước gương đội thử một chiếc mũ
đính hoa hồng. – Chúng ta sẽ bàn chuyện đó ngay sau khi mẹ làm sổ sách
kế toán xong vào tối nay.
Nói rồi, bà ra ngoài và mãi đến khi Sọphie đóng cửa hiệu và đem số mũ
ngày hôm đó về nhà trang trí thì bà mới trở về.
Thoạt tiên, Sophie chỉ định làm theo lời Martha, nhưng khi Fanny tuyệt
nhiên không đả động gì tới chuyện trả lương, tối hôm đó hay bất kì lúc nào
sau này, Sophie bắt đầu nghĩ Martha nói đúng.
- Có lẽ mình đang bị bóc lột – cô nói với cái mũ đang được trang trí bằng
một dải lụa đỏ và chùm quả anh đào làm từ sáp – nhưng cũng phải có ai đó
làm việc này chứ, nếu không sẽ chẳng có cái mũ nào mà bán cả. – Cô hoàn
thiện chiếc mũ và đang bắt đầu trang trí chiếc mũ khác, nhã nhặn và hợp
thời trang, với hai màu đen trắng, thì bất chợt một ý nghĩ mới mẻ này ra
trong đầu cô – Không có mũ bán thì đã làm sao? – cô hỏi cái mũ. Cô nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.