LÂU ĐÀI BAY CỦA PHÁP SƯ HOWL - Trang 191

Cô sửa lại chiếc khăn san bằng ren, vuốt thẳng chiếc váy xốc xếch và đi tới.
Hơi giống như đi qua cánh cửa lâu đài với núm đen quay xuống. Có một
khoảnh khắc hư vô, theo sau là ánh sáng âm u. Ánh sáng hắt ra từ những
ngọn lửa xanh vàng cháy bập bùng xung quanh, nhưng lại vô hình, không
hề tỏa nhiệt và hắt ra rất ít ánh sáng. Khi Sophie nhìn chúng, những ngọn
lửa không bao giờ nằm ở chỗ cô đang nhìn mà luôn luôn chệch đi. Lẽ
thường, phép phù thủy bao giờ chả thế. Sophie lại nhún vai và đi theo cậu
hầu nhỏ len lỏi vào phần còn lại của tòa nhà, giữa những hàng cột gầy guộc
của nắp ống khói.
Cuối cùng, cô được dẫn tới một nơi giống như sào huyệt chính. Hoặc cũng
có thể đó chỉ là một vùng trống giữa những cây cột. Tới lúc đó, Sophie thấy
rối trí. Pháo đài dường như quá lớn, mặc dù cô ngờ rằng, cũng giống như
tòa lâu đài, đó chỉ là trò ngụy tạo. Mụ Phù thủy đang đứng ở đó chờ. Lại
một lần nữa, khó mà nói được vì sao Sophie biết đó là mụ - trừ việc đó khó
có thể là ai khác. Mụ Phù thủy lúc này cao khủng khiếp, gầy guộc và tóc
mụ màu vàng hoe, tết thành một cái đuôi sam như dây thừng vắt trên một
bên vai xương xẩu. Mụ mặc một cái áo dài trắng. Khi Sophie bước thẳng tới
chỗ mụ, tay quơ gậy, mụ Phù thủy lùi lại.
- Không dọa được ta đâu! – Mụ nói, nghe mệt mỏi và yếu ớt.
- Vậy thì hãy trả cô Angorian cho ta và ta sẽ để bà yên – Sophie nói. – Ta sẽ
nhận cô ta và đi khỏi.
Mụ Phù thủy lại lùi lại một chút, đưa cả hai tay làm hiệu. Và cả hai cậu hầu
nhỏ tan biến thành đám bọt dính dính màu cam, chúng dâng cao lên không
trung rồi bay về phía Sophie.
- Khiếp! Tránh ra! – Sophie kêu lên, lấy cây gậy quật chúng. Dường như
đám bọt đó không bận tâm đến cây gậy của cô. Chúng tránh đi, di chuyển
quanh, rồi phóng ra sau Sophie.
Sophie vừa nghĩ mình đã thắng thế thì thấy mình bị dính cào một cái cột
nắp-ống khói bằng đám bọt. Thứ bọt dinh dính màu cam mắc lại giữa hai
mắt cá chân khi cô cố cử động và giật mạnh tóc cô đau điếng.
- Mình thà phải chịu đựng chất nhầy xanh lá cây còn hơn – Sophie nói. –
Mong rằng hai thằng bé không phải người thật.
- Chỉ là dẫn xuất từ chúng thôi – mụ Phù thủy nói.
- Thả ta ra! – Sophie nói
- Không – mụ Phù thủy nói. Mụ quay đi, có vẻ như đã hoàn toàn mất hứng
thú về cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.