LÂU ĐÀI BAY CỦA PHÁP SƯ HOWL - Trang 35

Phần còn lại của tòa lâu đài hẳn là nằm phía bên kia của một trong bốn cái
cửa đen thấp xung quanh phòng. Sophie mở cánh cửa gần nhất, trên bức
tường cuối phòng phía bên kia bàn thợ. Phía sau cánh cửa là một phòng tắm
rộng. Về nhiều mặt, đó là một phòng tắm người ta thường chỉ có thể thấy
trong các cung điện, với những thiết bị sang trọng như một toa lét, một vòi
hoa sen, một bồn tắm rộng mênh mông với mấy cái chân cong cong và
những chiếc gương gắn trên mọi bức tường. Nhưng trong phòng tắm thậm
chí còn bẩn hơn cả căn phòng trước. Sophie nhăn mặt vì cái toa lét, ngần
ngại trước màu của bồn tắm, co rúm trước đám rêu xanh mọc trên vòi sen,
và thật dễ dàng tránh nhìn bộ dạng nhăn nhúm của mình trong gương vì mặt
kính phủ lấm tấm những chấm và vệt của những chất không tên. Bản thân
những chất không tên đó đầy nhóc trên một cái giá rất lớn bên trên bồn tắm.
Chúng được đựng trong các hũ , hộp, ống, và trong hàng trăm túi giấy và
gói nâu nâu rách rưới. Cái hũ to nhất có tên. Nó được gọi là BỘ KHÔ và
được viết bằng những chữ cái vặn vẹo. Sophie không dám chắc có cần phải
có chữ T ở đó hay không. Cô nhặt bừa một cái gói lên. Trên gói viết nguệch
ngoạc chữ DA, cô vội đặt xuống. Một cái hũ khác có chữ MẮT, vẫn nét chữ
nguệch ngoạc đó. Một cái ống thì ghi ĐỂ LAM THỐI RỮA.
“Có vẻ như cũng để làm việc” – Sophie lẩm bẩm, rùng mình nhìn vào bồn
rửa. Cô vặn cái núm xám xám có lẽ bằng đồng, nước chảy vào bồn và rửa
trôi bớt những vật thối rữa. Sophie lấy nước rửa tay và mặt, không để chạm
vào bồn, nhưng cô không đủ can đảm dùng BỘ KHÔ. Cô lấy vạt áo lau khô
tay và mặt rồi đi tới cánh cửa đen thứ hai.
Cánh cửa này dãn lên một dãy cầu thang gỗ ọp ẹp. Sophie nghe thấy tiếng
ai đó phía trên nên vội vã đóng cửa lại. Dù sao thì cái cầu thang đó có lẽ
cũng chỉ dẫn lên một cái gác xép là cùng. Sophie tập tễnh đi tới cánh cửa
thứ ba. Lúc này cô đã đi lại dễ dàng hẳn. Cô là một bà cụ khỏe mạnh như
điều cô đã phát hiện ra từ hôm qua.
Cánh cửa thứ ba mở ra một cái sân sau hẹp bao quanh bởi mấy bức tường
gạch cao. Trong sân có một đống củi lớn, và mấy đống các thứ lôm nhôm
gồm những mẩu sắt, mấy cái bánh xe, mấy cái xô, lá kim loại, tất cả chất
thành đống cao gần ngang bức tường bao. Sophie đóng nốt cánh cửa này
lại, thoáng bối rối bởi khoảnh sân chẳng có vẻ gì là một phần của lâu đài.
Chẳng có tòa lâu đài nào hiện ra phía sau bức tường gạch. Chỉ là khoảng
không. Sophie chỉ có thể nghĩ rằng phần sân này vòng quanh cái góc mà
bức tường vô hình đã chặn bước cô đêm qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.