LÂU ĐÀI BAY CỦA PHÁP SƯ HOWL - Trang 54

Sophie thấy một bộ vest màu ghi và tía, trông cũng ngộ nghĩnh như bộ xanh
lơ và ánh bạc, không biết từ đâu bỗng rơi vào lòng mình. Trong khi đó,
Howl cầm cây ghi ta ở góc tường lên, xoay tay nắm cửa cho chấm xanh lá
cây trỏ xuống, rồi bước ra cánh đồng thạch nam bên trên Chợ Chipping.
- Chân anh ta ngứa! – Calcifer làu bàu. Sương mù đang phủ dày ở
Porthaven. Calcifer gí gị dưới mấy khúc củi, bứt rứt nhích bên này bên kia
tránh những giọt nước từ ống khói nhỏ xuống- Anh ta nghĩ tôi cảm thấy thế
nào khi bị chết kẹt trong cái lò sưởi sũng nước này kia chứ?
- Vậy thì ít nhất lão cũng phải gợi ý cho ta biết cách phá vỡ giao kèo cho
lão chứ. – Sophie nói và giũ giũ bộ vest màu ghi và tía. – Chúa ơi, mi là mộ
vesy tốt đấy chứ, cho dù đã bị sờn đôi chút! Mi được may để dụ dỗ những
cô gái, phải không hả?
- Tôi đã nói cho cô biết rồi đấy chứ! – Calcifer kêu xèo xèo.
- Vậy thì lão sẽ phải nói lại cho ta. Ta đã không bắt được ý lão. – Sophie
vừa nói vừa đặt bộ quần áo xuống, rồi tập tễnh đi ra cửa.
- Nếu tôi gợi ý, rồi bảo cho cô biết đó là gợi ý của tôi, thì đó trở thành một
thông tin. Mà tôi thì không được phép tiết lộ thông tin cho cô – Calcifer nói
– Cô đi đâu đấy?
- Đi làm một việc mà chỉ khi cả hai bọn họ đi vắng ta mới dám làm –
Sophie nói. Cô xoay cái núm hình vuông trên cửa cho đến khi chấm đen trỏ
xuống. Rồi cô mở cửa.
Chẳng có gì bên ngoài cả. Nó không đen, không xám, cũng chẳng trắng. Nó
không dày đặc, cũng chẳng trong suốt. Nó không chuyển động. Nó không
có mùi vị và không có cảm giác. Sophie thận trọng thò thử một ngón tay ra
chạm vào nó, cô không thấy nóng cũng chẳng cảm thấy lạnh. Chẳng có cảm
giác gì. Có vẻ như tuyệt đối và tuyệt nhiên không có gì.
- Cái này là cái gì? – Cô hỏi Calcifer.
Calcifer cũng chú ý chẳng kém gì Sophie. Khuôn mặt xanh lơ của lão thò cả
ra ngoài ghi lò để nhìn ra cửa. Lão đã quên khuấy cả chuyện sương mù:
- Tôi không biết – lão thì thầm. – Tôi chỉ duy trì nó thôi. Tất cả những gì tôi
biết là nó nằm ở mặt bên kia của lâu đài mà không ai có thể đi vòng sang.
Có cảm giác như nó rất xa.
- Cảm giác xa xôi như ở tít phía bên kia mặt trăng vậy – Sophie nói. Cô
đóng cửa và xoay chấm xanh lá cây trỏ xuống đất. Cô ngần ngừ một phút,
rồi bắt đầu tập tễnh lên gác.
- Anh ta khóa cửa rồi – Calcifer nói – Anh ta đã tôi nói với cô như vậy, nếu
cô lại định tọc mạch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.