LÂU ĐÀI BAY CỦA PHÁP SƯ HOWL - Trang 78

theo con chó, còn Michael đuổi theo Sophie, miệng kêu lên:
- Đứng lại! Bà làm cho mình phát ốm mất.
Rồi con chó bắt đầu nhảy cẫng quanh một góc nhà. Michael nhận ra cách để
ngăn Sophie là phải chặn con chó lại. Cậu ta chạy cắt ngang qua mấy luống
hoa, lao quanh ngôi nhà để đuổi theo con chó, rồi tóm được nó với đôi tay
túm chặt vào lớp lông dày đúng lúc nó ra tới vườn quả sau nhà.
Sophie tập tễnh đi tới và thấy Michael đang lôi con chó vào và nhăn mặt
với cô rất lạ nên thoạt đầu cô tưởng cậu ta bị ốm. Nhưng cậu ta cứ hất đầu
liên tục về phía vườn quả khiến cô hiểu ra cậu ta chỉ đang cố nói với cô điều
gì đó. Cô thò mặt qua góc tường và tưởng sẽ thấy một đàn ong.
Howl đang ở đó với Lettie. Họ ngồi dưới một lùm táo rêu phong với muôn
hoa nở rộ, và một dãy tổ ong phía xa xa. Lettie ngồi trên một chiếc ghế màu
trắng đặt ngoài vườn. Howl quỳ một chân trên cỏ, dưới chân Lettie, nâng
bàn tay cô lên vẻ rất quý tộc và nồng nàn. Lettie mỉm cười yêu thương với
anh ta. Nhưng tệ nhất – Sophie chỉ quan tâm có thế - là Lettie trông chẳng
giống Martha chút nào. Cô giữ nguyên vẻ đẹp tuyệt trần của mình. Lettie
mặc chiếc áo dài màu hồng và trắng tựa như màu đám hoa táo chi chít trên
đầu. Mái tóc đen của cô đổ thành từng búp óng mượt tỏa xuống một bên vai
và ánh mắt cô ngời sáng nhìn Howl đầy chan chứa.
Sophie rụt đầu khỏi góc nhà và thất thần nhìn Michael, khi cậu ta giữ con
chó cô-li đang rên ư ử
- Hẳn là ông ấy dùng bùa tốc độ - Michael nói, vẻ hoảng hốt chẳng kém.
Bà Fairfax đuổi kịp họ, thở hổn hển và cố cài lại một vòng tóc bị tuột trên
mái tóc màu bơ.
- Con chó hư quá! – bà nói với con chó cô-li, giọng thì thầm nhưng dữ dội.
– Lần sau mà thế ta sẽ ếm cho mày một lá bùa đấy!
Con chó chớp mắt và cúi xuống. Bà Fairfax chỉ một ngón tay nghiêm khắc:
- Đi vào nhà! Ở yên trong nhà!
Con chó cô-li vùng khỏi tay Michael và lại lẻn qua góc nhà.
- Cám ơn cậu quá! – bà Fairfax nói với Michael trong khi tất cả mọi người
đi theo con chó. – Nó sẽ cố cắn khách của Lettie. Ở trong nhà! – bà nghiêm
khắc hét to ở vườn trước, vì con chó cô-li có vẻ nghĩ đến chuyện vòng ra
sau nhà và chạy ra vườn quả bằng đường khác. Con chó ngoái lại buồn bã
nhìn bà và chán nản lê qua hiên để vào nhà.
- Có thể con chó đó nghĩ đúng đấy – Sophie nói. – Bà Fairfax, bà có biết
khách của Lettie là ai không?
Bà Fairfax cười khúc khích:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.