LÂU ĐÀI BAY CỦA PHÁP SƯ HOWL - Trang 84

khi nơi duy nhất cháu nghĩ được để đến là một nơi nào đó mà mọi người
khiếp sợ không dám đến gần. Lúc đó, Howl mới hơi nổi lên dưới cái tên
Phù thủy Jenkins. Nhưng người ta đồn nhà ông ta có quỷ dữ, vì thế cháu
ngủ ở ngưỡng cửa nhà ông ấy hai đêm,cho đến một buổi sáng Howl mở cửa
để đi mua bánh mì và cháu ngã vào trong nhà. Thấy vậy, ông ấy bảo cháu
có thể chờ bên trong khi ông ấy đi kiếm đồ ăn. Cháu vào nhà, Calcifer đang
ở đó, và cháu bắt chuyện với lão vì trước đó cháu chưa bao giờ gặp một con
quỷ nào.
- Hai người nói chuyện gì? – Sophie hỏi, thắc mặc liệu Calcifer có đề nghị
Michael phá vỡ giao kèo hộ lão không.
- Nó kể cho tôi nghe những nỗi khổ của nó và nó khóc lóc với tôi, đúng
không? – Calcifer nói. – Có vẻ như nó chẳng hề nghĩ là tôi cũng có những
nỗi khổ riêng.
- Cháu không nghĩ là ông cũng có nỗi khổ. Ông chỉ hay làu bàu thôi. –
Michael nói. – Sáng hôm ấy, ông rất tốt đối với cháu, và cháu nghĩ Howl đã
rất ngạc nhiên. Nhưng bà biết ông ấy thế nào rồi đấy. Ông ấy không bảo
cháu có thể ở lại. Ông ấy chỉ không đuổi cháu đi thôi. Vì thế cháu bắt đầu tỏ
ra có ích bất cứ lúc nào có thể, chẳng hạn như trông nom chuyện tiền bạc để
ông ấy không tiêu hết ngay khi vừa kiếm được, và đại loại thế.
Lá bùa kêu phụt một tiếng và nổ nhẹ. Michael phủi bồ hóng khỏi cái đầu
lâu, thở dài, rồi thử lại với những thành phần mới. Sophie bắt đầu chắp
những mẩu tam giác màu xanh lơ dưới sàn, quanh chân cô.
- Cháu đã phạm rất nhiều sai lầm ngớ ngẩn hồi mới bắt đầu – Michael nói
tiếp. – Howl đã rất tử tế với cháu về chuyện đó. Cháu nghĩ bây giờ cháu đã
vượt qua. Và cháu nghĩ cháu cũng có thể giúp được về chuyện quản lí tiền
bạc. Howl mua những bộ quần áo rất đắt tiền. Ông ấy bảo không ai muốn
thuê một pháp sư trông có vẻ không kiếm ra tiền bằng nghề nghiệp đó.
- Cái đó chỉ là vì anh ta thích quần áo thôi – Calcifer nói. Đôi mắt màu cam
của lão nhìn Sophie đang may vá đầy ngụ ý.
- Bộ đồ này hỏng rồi – Sophie nói.
- Đó không chỉ là chuyện quần quần áo áo – Michael nói. – Ông có nhớ
mùa đông năm ngoái khi chúng ta đốt đến khúc củi cuối cùng và rồi, Howl
ra ngoài và mua về cái đầu lâu cùng cây ghi ta nghớ ngẩn đó không? Cháu
đã thực sự bực mình vì ông ấy. Ông ấy bảo là mấy thứ đó trông tốt.
- Các cậu làm gì với mấy khúc củi? – Sophie hỏi.
- Howl hóa phép lấy một ít từ nhà một kẻ còn nợ ông ấy tiền – Michael nói.
– Ít ra thì đó là ông ấy nói vậy, và cháu chỉ mong ông ấy nói thật. Và chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.