LÂU ĐÀI BAY CỦA PHÁP SƯ HOWL - Trang 86

- Bà biết là Howl đã nói với cháu rằng mọi lá bùa cao cấp đều chứa câu đố
trong đó chứ? Vâng, thoạt đầu cháu nghĩ là mỗi dòng đều có nghĩa là một
câu đố. Cháu dùng bồ hóng với các tia lửa trong đó để thay cho ngôi sao
băng, và vỏ ốc thay cho tiếng hát của nàng tiên cá. Và cháu nghĩ cháu có
thể tính là một đứa trẻ, vì thế cháu lấy một cái rễ cây mandrake xuống, rồi
cháu lập một danh sách liệt kê tất cả những năm quá khứ nhờ những cuốn
niên giám, nhưng cháu không chắc lắm về chuyện đó – có thể cháu bắt đầu
sai từ đó chăng – và liệu một cái lá chút chít có thể tránh cơn ghen rấm rứt
được không? Trước đây cháu không nghĩ đến chuyện đó – dù sao đi nữa,
chẳng cái nào có tác dụng cả.
- Ta không hề ngạc nhiên – Sophie nói. – Ta thấy như đó là một tổ họp gồm
những thứ bất khả thi.
NhưngMichael không tán thành. Nếu những thứ đó là không thể, cậu ta
phản biện một cách hợp lí, thì sẽ chẳng bao giờ có ai làm nổi lá bùa này cả.
- Với lại – cậu ta nói thêm – cháu rất xấu hổ vì đã theo dõi Howl nên cháu
muốn sửa chữa việc đó bằng việc làm đúng lá bùa này.
- Tốt lắm – Sophie nói. – Vậy thì bắt đầu với câu ‘Hãy đoán xem đoạn này
viết về cái gì’. Cần phải khởi động cho mọi thứ bắt đầu, nếu việc quyết định
dù sao cũng là một phần của lá bùa.
NhưngMichael cũng không nghe.
- Không – cậu nói. – Loại bùa này sẽ tự bộc lộc khi bà làm nó. Đó là ý
nghĩa của dòng cuối cùng. Khi bà viết đoạn thứ hai, nói rằng lá bùa đó
nghĩa là gì thì sẽ khiến lá bùa có tác dụng. Những thứ như vậy rất cao cấp.
Chúng ta phải phá được mảng đầu tiên trước đã.
Sophie thu lại những mẩu tam giác màu xanh thành đống:
- Hỏi Calcifer xem – cô nói. Calcifer, ai ...?
Nhưng đây lại là một việc nữa Michael ngăn không để cô làm:
- Không, yên nào. Cháu nghĩ Calcifer là một phần của lá bùa. Nhìn cách họ
nói mà xem ‘Nói cho ta’ và ‘Dạy cho ta’. Thoạt tiên cháu nghĩ đó là dạy cái
đầu lâu, nhưng không đúng, vậy thì đó nhất định phải là Calcifer.
- Cậu có thể tự mình làm lấy, nếu cứ nhất định ngồi xổm lên bất cứ điều gì
ta nói như thế! – Sophie nói. –Dẫu sao đi nữa, nhất định Calcifer biết rõ ai
là kẻ đã chẻ chân lão ra chứ.
Nghe thấy thế, Calcifer hơi lóe lên một chút.
-Ta chẳng có bàn chân nào cả. Ta là quỷ, chứ không phải ác quỷ. – Vừa nói
thế, lão vừa rụt xuống dưới mấy khúc củi, chỉ còn nghe tiếng lão xủng xẻng
gì đó phía dưới và lẩm bẩm ‘Toàn chuyện vớ vẩn!’ suốt trong lúc Michael

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.