LÂU ĐÀI BAY CỦA PHÁP SƯ HOWL - Trang 93

mấy, mặt trắng nhợt và đang toát mồ hôi, vặn vẹo hai tay đứng trên ngưỡng
cửa.
- Thưa bà Phù thủy, xin hãy vì lòng thương! – cậu ta nói. – Rạng sáng ngày
mai cháu phải đấu tay đôi rồi. Hãy cho cháu cái gì đó để cháu chắc thắng.
Bà muốn bao nhiêu tiền cháu cũng trả.
Sophie ngoái lại nhìn Calcifer qua vai, Calcifer nhăn mặt nhìn lại ý nói
chưa có sẵn thứ gì như thế. Sophie nghiêm nghị bảo chàng trai:
- Làm vậy không đúng chút nào. Hơn nữa, đấu tay đôi là sai.
- Vậy thì bà chỉ cần cho cháu cái gì đó để cháu có được cơ hội công bằng
thôi cũng được – chàng trai tuyệt vọng nói.
Sophie nhìn thẳng vào chàng trai. Nó còi cọc và rõ ràng là đang hoảng sợ.
Nó có vẻ mặt tuyệt vọng của người bao giờ cũng thua trong mọi sự.
- Để xem ta có thể làm được gì – Sophie nói. Cô tập tễnh đi tới mấy cái giá
và nhìn một lượt khắp các lọ. Cái lọ đỏ có dán nhãn ỚT CAYEN trông có
vẻ khả dĩ nhất. Sophie đổ một đống kha khá lên một tờ giấy vuông. Cô đặt
cái đầu lâu cạnh đó:
- Vì hẳn là mi phải biết rõ về cái này hơn ta – cô lẩm bẩm với nó. Chàng
trai lo âu thò người qua cửa nhòm vào trong. Sophie cầm dao và làm động
tác mà cô hy vọng trông giống như nhũng động tác khua tay ảo thuật thần bí
trên đống ớt. – Ngươi sẽ làm cho trận đấu công bằng – cô lầm bầm. – Một
trận đấu công bằng. Hiểu chưa? – Cô xoắn tờ giấy lại và cầm nó tập tễnh đi
ra cửa. – Ném cái này lên không trung khi bắt đầu trận đấu – cô bảo chàng
trai còi cọc. – Và nó sẽ cho cậu cơ hội ngang bằng với kẻ kia. Sau đó, thắng
hay thua là do cậu.
Chàng trai còi cọc quá đỗi vui mừng nên cố đưa cho cô một mẩu vàng. Cô
từ chối không nhận, cậu ta đành đưa cho cô hai đồng hai xu và vui vẻ huýt
sáo đi khỏi.
- Ta có cảm giác lừa gạt – Sophie nói khi cất tiền dưới phiến đá trước lò
sưởi. – Nhưng ta muốn có mặt ở trận đấu đó!
- Tôi cũng thế! – Calcifer lách tach. – Bao giờ cô mới thả tôi ra để tôi có thể
đi xem những thứ như thế?
- Bao giờ ta nhận được gợi ý về giao kèo này – Sophie nói.
- Cuối ngày hôm nay có thể cô sẽ nhận được một gợi ý – Calcifer nói.
Michael chạy lướt nhanh vào nhà vào cuối chiều hôm đó. Cậu lo lắng nhìn
quanh để chắc chắn là Howl chưa về trước mình rồi đi tới bàn, bày các thứ
đồ ra trông như thể cậu đã bận bịu lắm, vừa bày vừa vui vẻ hát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.