LẼ NÀO EM KHÔNG BIẾT - Trang 700

Hà Dương mở chiếc hộp to, lớp giấy đầu tiên bóc ra, trên đó kèm một

bức thư gấp cẩn thận.

‘Hà Nguyệt Dương,

Trước khi mở nốt chiếc hộp, tỷ hãy làm ơn đọc hết những dòng này. Tất

cả mọi việc muội gây ra, không có một lời nào ngoài xin lỗi, chẳng có biện
minh, chẳng có giải thích, tất cả, là muội ích kỉ, nhỏ nhen, cũng không dám
mong tỷ tha thứ.

Hôm nay, cũng như mọi ngày, muội tới thăm tỷ, vì xấu hổ, chỉ dám đứng

từ xa nhìn tỷ. Hôm nay, là lần thứ hai tỷ rơi vào nguy kịch, dọa mọi người
một phen náo loạn.

Muội đã quyết định đi về, trong lúc tỷ còn đang ở phòng cấp cứu. Muội

thật hèn nhát phải không? Quả thật, muội rất sợ phải đối mặt với bác sĩ,
nghe ông ta nói những lời đau thương. Lần đầu tiên, tỷ qua khỏi, nhưng lần
thứ hai này, muội không dám tự tin.

Người ta nói, có thể cả đời tỷ cũng không tỉnh lại, có thể một đêm nào

đó, lặng lẽ ra đi. Muội thực sự rất sợ.

Muội, không can đảm được như anh Phong, muội…sẽ không đợi chờ, sẽ

không đối mặt với cái việc khủng khiếp đó đâu. Cho nên là, muội đã quyết
định, muội sẽ đi trước, đợi tỷ.

Nếu như tỷ thực sự phải tới thế giới đó, muội sẽ chăm sóc cho tỷ.

Nếu như tỷ may mắn sống sót, thì muội chúc phúc cho tỷ, và chiếc hộp

này, là để lại cho tỷ. Trong đó có thư Phong viết cho tỷ, trong thời gian tỷ ở
Pháp, để tỷ hiểu hơn khi đọc, muội đành thú nhận, muội đã nói dối với anh
ấy, tỷ yêu nhiều người, thậm chí còn nói dối tỷ chơi bời có thai. Một lần
nữa, xin lỗi tỷ nhé!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.