LẼ NÀO EM KHÔNG BIẾT - Trang 707

Ngoài bức ảnh cô bị anh cưỡng hôn, thì còn lại, là rất nhiều ảnh chung

của hai người, Hà Nguyệt Dương bị…hôn trộm.

Kẻ nào đó, hôn trộm lúc cô ngủ gật…mà cô…thì rất nhiều lần ngủ gật…

trán, môi, mắt, má, vành tai, cổ…không một chỗ nào là tên ác ma đó chưa
lần qua!

Ức chế, ức chế hết chỗ nói!

Ức chế điên tiết, cho tới khi, nhìn thấy bức hình cuối cùng, có dòng chữ

rắn rỏi chèn vào…

‘Ha Nguyet Duong. My Moon. My Sun. My Life’

Chỉ thế thôi, mà Hà Nguyệt Dương đã quên mất mình đang giận dữ, cô

khóc…nghẹn ngào…hạnh phúc.

…..

…..

Tan họp, Phong mở máy, thấy mấy chục cuộc gọi nhỡ của Nguyệt thì sốt

ruột, gọi lại không thấy cô bắt máy, gọi về nhà thì người giúp việc bảo cô đi
ra ngoài từ lâu rồi. Lòng anh như có lửa đốt, sợ hãi, lo lắng.

-“Này, Phong…đi đâu đấy?”

-“Tôi đang vội, có gì hôm khác nói đi!”

Hiếu vất vả lắm mới đuổi theo Phong, thở hổn hển, nàng quát.

-“Lên phòng làm việc của ông đi!”

-“Tôi phải về nhà gấp, bà tránh đường cái…”

Hiếu trêu trêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.