LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 1 - Trang 111

“Bọn thiếp tổng cộng có mấy chục tỷ muội, mỗi người một

nghề. Có người biết dăm ba chiêu, cũng có người yếu ớt hoàn toàn
không biết võ công, nhưng đều có một tấm lòng, cốt cách quật
cường. Nam nhân các người lúc nào cũng bàn đại nghĩa xa vời, nếu
thấy được tỷ muội bọn thiếp khi ấy một người gặp nạn người bên
cạnh nhảy vào dầu sôi, bỏ mình cứu giúp chỉ sợ đều xấu hổ muốn
chết! Trong đám tỷ muội chúng thiếp có người chết thảm dưới côn
uy trên công đường, có người vung dao tự vẫn trước bọn dâm ô... Vừa
rồi cô bé kia kể chàng cũng nghe thấy rồi, thiếp không biết nàng
là ai, là vị tỷ muội nào!... Trong đám chị em, thiếp giết người phạm
tội nhiều nhất, chúng tỷ muội vì che chở cho thiếp mà đã bỏ mạng
mất bảy người.”

Tam Nương Tử cười thảm: “... Cho nên cây Tử kinh mộc thoa kia

chính là nhuốm máu mà thành! Người trong giang hồ gọi bọn
thiếp là “Bồng môn”, cây mộc thoa đó chính là phù hiệu của thiếp,
máu nhuốm trên cây thoa ấy không phải chỉ là máu huyết của
mình thiếp, mà còn là máu tươi của các tỷ muội. Năm xưa, cây Tử
kinh thoa lệnh này trong đám nữ tử yếu đuối trên giang hồ cũng
có thể coi là không ai không biết, không ai không hiểu, mười bước
giết người, nghìn dặm báo thù... Phàm là nghe thấy chuyện bất
bình, thiếp không hề để yên, nào sợ liên lụy nhiều người bỏ mạng.
Mấy kẻ bọn thiếp đây tuy sống tạm bợ trên đời nhưng cũng không
thể để kẻ khác tàn hại, chỉ cần đạo nghĩa vẫn còn, đó đây nào có tiếc
gì.”

Thở dài một tiếng, nàng chỉnh lại tâm tình, lại kể: “Năm đó, có

một vị tỷ muội bị một đám côn đồ cưỡng hiếp đến chết ngoài
thành Vô Tích, quản phủ bắt được bọn chúng, chỉ phán sung quân,
bởi trong lòng mọi người giết hại nữ kỹ không giống như giết hại
con gái nhà lành. Đây cũng không nói làm gì, một vị tỷ muội của
thiếp ở Vô Tích lại nghe bảo, đám côn đồ kia một mực khẳng định

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.