LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 1 - Trang 152

Lời vừa dứt, đám người tiêu cục đều tức đến tím mặt. Viên Hàn

Đình nói động thủ là động thủ, thân hình thoáng động, ép tới Tần

n. Tần Ổn thở ra một hơi, tung ra một chưởng, những người hiểu

biết ngồi đây không khỏi khen chưởng của lão hay! Chiêu này xuất
ra trầm ổn, ngưng trọng, càng khó thấy hơn chính là lão đang cố
tình chừa cho đôi bên một đường lùi không nhỏ. Xem ra Tần Ổn
không muốn đắc tội với Viên nhị công tử thiếu niên đắc ý này.
Chợt nghe Viên nhị công tử cười, nói: “Tần lão gia tử, không phải
tiểu bối mạo muội, quả thật nếu không động thủ, với tên tuổi vang
dội của Tần lão, Viên nhị có nói thế nào cũng không thể khiến
ngài để ta mang hàng đi được, chúng ta cược một phen thì sao?”

Tần lão gia tử trầm giọng nói: “Cược cái gì? Tiêu ngân là của

người khác, chẳng phải của lão hủ ta, lão hủ không làm chủ được.”

Gừng càng già càng cay, ý tứ trong lời nói này của lão chính là dựa

vào bản lĩnh bằng trời của Viên lão nhị ngươi, cho dù thắng được
Tần Ổn ta nhưng nếu ngươi chiếm chuyến tiêu này, dù có lên trời
xuống đất, Lâm An tiêu cục cũng sẽ theo ngươi tới cùng.

Việc khiến Viên lão nhị lo lắng hình như cũng chính là chỗ này,

chỉ nghe hắn cười, nói: “Cược trong vòng mười chiêu ta có thể phá
được Thập cầm cửu ổn khai bi thủ của ngài.”

Lời này của gã quá lớn mật, những người ngồi đây chẳng ai tin

được, tới Cảnh Thương Hoài cũng cả kinh, trong lòng không tin. Hắn
đoán với thân thủ của Viên Hàn Đình, thắng được Tần Ổn hẳn
không khó nhưng muốn trong vòng mười chiêu phá bản lĩnh giữ nhà
của Tần Ổn, chỉ e khó khiến người ta tin nổi.

Tần lão gia tử “hừ” một tiếng, nói: “Chút xíu công phu luộc gạo

giã vừng của lão hủ, đương nhiên không lọt vào mắt Viên nhị công tử
rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.