LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 1 - Trang 42

cỗ xe lừa yên ả, phu phụ thuận hòa nhường này thật giống như đang
dạo chơi trong tranh vẽ vậy.

Đang đi, bỗng có một cỗ xe từ đằng sau vượt qua xe Thẩm Phóng,

cỗ xe đó đi rất vội, thoắt cái đã vượt qua, kẻ đang đánh chiếc xe
ấy liếc qua bên này một cái rồi vung roi đánh tách một tiếng giục
giã.

Một lúc sau, cỗ xe vừa vượt lên kia đã khuất khỏi tầm mắt

nhưng đằng xa vẫn văng vẳng tiếng roi ngựa vọng lại, hẳn vẫn là
người đánh xe của cỗ xe nọ vung roi rồi, xem ra tay đánh xe đó là
một tay thiện nghệ, cách xa thế mà tiếng vẫn truyền được tới đây.
Tiếng vọng đó đặc biệt, khiến phu xe bên xe Thẩm Phóng nghe
thấy, khóe miệng tựa như lộ ra nét cười. Phu xe này tướng mạo thật
thà, chắc cũng nhất thời cao hứng, chỉ thấy gã nhấc roi trong tay,
giơ cao, vụt mạnh vào không trung, cây roi dài đen bóng xoắn gập
liên tục ba vòng, theo sức cổ tay phu xe mà vẫy xuống, trong không
trung vang lên ba tiếng “phách phách phách” lanh lảnh, dọa một chú
chim sợ hãi bay đi. Con lừa vểnh tai, bước nhanh hơn, bàn tay Tam
Nương đang nắm tay Thẩm Phóng khẽ run lên. Thẩm Phóng không
biết tại sao nàng giật mình, bèn nhìn sang, chỉ thấy sắc mặt nàng
có chút tái xanh.

Thẩm Phóng quan tâm hỏi: “Sao vậy?”

Tam Nương lắc đầu, đôi mắt dán chặt vào lưng phu xe, thần

sắc tự có chút lạnh lẽo. Thẩm Phóng thấy xung quanh chẳng có ai,
liền vươn tay nhẹ nhàng ôm lấy Tam Nương. Bỗng thấy Tam
Nương nghiêng mặt, thần sắc rất khác lạ, hé môi thì thầm bên tai
hắn: “Có thể có rắc rối rồi!”

Thẩm Phóng sững người, đang muốn hỏi, Tam Nương đã lắc

đầu, khẽ hất hàm về phía phu xe đang ngồi quay lưng đằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.