LOẠN THẾ ANH HÙNG - TẬP 1 - Trang 76

Đang nói, chợt nghe rèm cửa vén lên đánh “phật” một tiếng, một

người sải bước tiến vào, là một hòa thượng cường tráng, tay xách một
cây thiền trượng sắt, hẳn là đã đi tới nóng người, vạt áo trước hé ra,
cả người hừng hực hơi nóng. Y phục của hắn đã bị nước mưa nhuốm
ướ

t sũng, bám dính lên người. Hắn miệng rộng, mũi sư tử, lông mày

ngang rậm, khoác lệch một tấm tăng bào màu vàng đỏ, đám con gái
mặc cái màu ấy trên người còn thấy thẹn đôi chút, vậy mà hắn
chẳng bận tâm, dứt khoát khoác lên người, ấy vậy mà lại tôn thêm vẻ
hung ác.

Hòa thượng nọ vừa vào đã gọi rượu, rồi lướt mắt nhìn sang chỗ

mấy tiêu sư, hình như có vẻ không hài lòng, liên tục gọi chủ quán.
Trong lúc đợi chủ quán, hắn lại nhìn sang bên mấy tiêu sư lần
nữa, “hừ” lạnh một tiếng, cực kỳ khinh miệt. Lúc này, chủ quán chạy
tới, hòa thượng kia mới bảo: “Lấy cho ta ba cân rượu trắng với ba
cân thịt trâu, không quản chín hay chưa, phải nhanh, chủ yếu là phải
nhanh!”

Chủ quán vội đáp ứng, tính toán định tìm chỗ ngồi cho hắn,

thuận miệng nói: “Đại sư phụ muốn ăn cơm còn dễ, nhưng muốn ở
trọ thì trong điếm đã chật kín rồi.”

Chủ quán nhìn ra vị hòa thượng này không dễ chọc, vội nói hết

những lời cần nói, tránh lát nữa hòa thượng nổi nóng sinh sự, đây âu
cũng là điểm nhanh trí của người mở tiệm. Ai ngờ hòa thượng nọ tính
tình tựa như rất tốt, không hề bận tâm. Hòa thượng lại nhìn sang
mấy người tiêu cục rồi nói: “Dù có phòng ta cũng không ở, hòa
thượng còn muốn trông mấy đứa con cháu nhà rùa.”

Nói rồi lẩm bẩm trong miệng: “Đám con cháu nhà rùa chạy đến

nhanh, lão tử uống ngụm rượu, thiếu chút nữa đuổi không kịp, hắc
hắc, làm hòa thượng chạy cuống một trận.” Lời nói không chút che
giấu địch ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.