LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 133

Nghiêm Chân nhìn cô, chỉ nghe cô ấy nhẹ nhàng nói, "Em nghe Hoài

Ninh nói mẹ của Gia Minh vì sinh khó mà qua đời, tiểu tử kia từ sau khi
sinh ra vốn đã không có mẹ, trừ bỏ Cố Viên thì cũng chỉ có ba của nó.Chị
cũng biết đấy, ba của thằng bé trong cảm nhận của nó là một đại anh hùng,
thời điểm ở nhà luôn dính lấy ba nó."

Nghiêm Chân mỉm cười, điểm ấy cô cũng hiểu rất rõ.

"Tiểu tử kia chính là cảm thấy nếu như anh hai có vợ, từ nay về sau sẽ có

người cùng với nó tranh đoạt tình cảm của ba nó. Nó cảm thấy không được
tự nhiên nên hai ba ngày tới chị cũng khoan đã tới đây."

"Chị biết, Hòa Hòa."

Cô là người đại nhân đại lượng, làm sao có thể cùng một đứa trẻ chấp

nhặt được chứ. Huống chi... huống chi là .. đứa trẻ này sẽ không học được
thói giả vờ, không thích chính là không thích. Gia Minh hiện tại là thật sự
không thích cô.

Trở lại trường học thì cũng đã qua giờ cơm trưa. Nghiêm Chân đi thẳng

lên làm việc ở thư viện trong chốc lát, đến khi có tiếng chuông vào lớp của
buổi chiều vang lên.

Cô đứng ở trước giá sách do dự một lát rồi sa đó cũng quyết định đi ra

ngoài xem một chút. Cô muốn đến dãy phòng học xem chiều nay Gia Minh
có tới không, nhưng vừa mới ra khỏi cửa thư viện thì cô lại dừng lại. Nghĩ
lại vẫn là không đi, có lẽ hiện tại cảm xúc của cậu bé kia còn chưa ổn định,
cô vẫn không nên mạo hiểm mà đi tới đó.

Qua vài ngày sau cô cố ý không đi tới Cố gia, tuy rằng mẹ chồng cô có

phái Phùng Trạm tới đón vài lần nhưng cô đều cự tuyệt. Mỗi lần Phùng
Trạm đến đều hé ra khuôn mặt khổ sở bất đắc dĩ rồi cũng đành phải quay
về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.