LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 137

Nghiêm Chân nhìn bạn liếc mắt một cái, Vương Dĩnh lập tức tự giác nói,

"Là học sinh đánh nhau, ha ha, cô nói xem có vui không?"

Học sinh đánh nha, đây là chuyện tình không thể tránh được trong mỗi

trường học, nhất là ở bậc tiểu học như thế này. Giáo viên xử lý mấy vấn đề
này cũng đều có kinh nghiệm, biết như thế nào thì nên nghiêm khắc, biết
như thế nào thì nên dỗ. Thẩm Mạnh Kiều vừa mới tới, tự nhiên là không thể
thích ứng kịp.

Nghiêm Chân bật cười, "Cô chỉ vì việc này mà vui như vậy sao, cô có

tiền đồ không vậy?"

Vương Dĩnh cũng không giận mà nói thẳng, "Cô, muốn biết ai không mà

lại nói như vậy?"

"Ai thế?" Nghiêm Chân hỏi, trong lòng nhất thời có dự cảm không tốt.

"Là hai tiểu quỷ chuyên gây sự ở lớp cũ của cô, Cố Gia Minh cùng Lâm

Tử."

Quả nhiên...

Xong giờ cơm trưa, Nghiêm Chân chậm rãi thong thả đi về nơi làm việc

ở thư viện. Tiểu Lưu ở bàn đối diện hỏi cô có phải là thân thể không thoái
mái hay không? Nghiêm Chân vội lắc đầu, ngượng ngùng tránh đi ánh mắt,
hướng ánh mắt ra phía ngoài. Sau buổi trưa, ánh nắng chiếu vào rất tốt
nhưng là tâm tình của cô lại không hiểu sao có chút phiền chán.

Cô nghĩ ngợi một lúc rồi lập tức xoay người lại với Tiểu Lưu ở trước mặt,

gấp đến độ làm cho cô ấy hoảng sợ.

"Tiểu Lưu, tôi có việc phải đi đến chỗ lớp học trước. Nếu có ai hỏi thì cô

hãy giúp tôi giải thích một chút."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.