LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 152

ra sức giãy dụa, nhưng dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ làm sao có thể khỏe
hơn Phùng Trạm được.

"Chị dâu, cảm ơn chị đã giúp đỡ." Phung Trạm nói xong liền nhanh

chóng trở lại xe, thừa dịp bạn nhỏ Cố Gia Min còn phản ứng không kịp liền
lái xe đi.

Nghiêm Chăng lẳng lặng đứng ở nơi đó, tốc độ của Phùng Trạm làm cho

cô phản ứng không kịp, càng làm cho cô khắc sâu ánh mắt của cậu bé khi
vỗ cửa kính xe, ánh mắt tức giận lại vô lực, không giống với ánh mắt của
một đứa trẻ trong lứa tuổi này.

Cậu bé thực sự rất nhớ ba của mình, rất muốn gặp ba, không biết người

đàn ông ở trên thảo nguyên kia có thể cảm nhận được một chút hay không?

Gió lạnh thổi tới, Nghiêm Chân bị đông lạnh mà hắt xì một hơi, phục hồi

lại tinh thần. Thời điểm về nhà thấy bà nội đang xem tivi, thấy cô trở về
cũng chỉ dặn dò một tiếng, "Trong bếp bà để cơm, cháu hâm nóng lại rồi
ăn."

Nghiêm Chân dẫu môi nhưng vẫn vâng một tiếng, lại không cam lòng

hướng tivi liếc mắt nhìn một cái, "Có cái gì đâu mà coi hăng say vậy."

Bà nội chỉ xem chuyên mục phát sóng của thiếu nhi trên tivi, "Cháu nhìn

xem... những đứa nhỏ này trắng trẻo mập mạp, thực khiến người ta muốn
nựng mà."

Nghiêm Chân nhìn thoáng qua, tính tránh ra nhưng bà nội đã nhéo cô một

cái, "Đúng rồi, cháu hiện tại cũng đã kết hôn, nên nắm chắc lấy Tiểu Cố. Bà
già này ngày ngày không có hi vọng gì khác, chỉ trông nhìn thấy được chắt
nội của mình một cái thôi."

"Bà nội."Cô gọi với giọng oán trách, hướng phòng bếp mà đi vào. Đằng

sau vẫn còn truyền đến giọng nói của bà nội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.