LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 240

Nghiêm Chân sửng sốt.

Vấn đề rối rắm trong buổi cơm chiều cuối cùng cũng qua, ăn xong cơm

chiều thì Nghiêm Chân an vị ở Cố viên trong chốc lát rồi chuẩn bị về nhà.
Lý Uyển ngăn cô lại, "Đêm nay con ở chỗ này đi, đừng trở về một mình
nữa. Cô dù sao cũng là một cô gái, chúng ta cũng sẽ lo lắng."

Nghiêm Chân nhanh chóng khoát tay, "Không cần đâu mẹ ạ."

Lý Uyển cười nhìn cô, "Được rồi, cũng là đại gia đình nhiều người, chỉ

sợ con ở lại cũng không quen." Nói xong quay đầu lại, gọi Cố Gia Minh tới

Tiểu quy kia nghe tiếng gọi liền chạy tới, còn làm động tác giống như

quân lễ.

Lý Uyển nói, "Bảo ba cháu ở trên lầu xuống đi, nói buổi tối hôm nay bà

không cho lưu lại đây đâu. Để cho ba cháu trở về nhà đi."

Ánh mắt tiểu tai họa chuyển một vòng sau đó dừng trên người cô, "Cháu

cùng với cô giáo thì sao?"

"Chậc, đứa trẻ ngốc, cô giáo cùng với cháu đương nhiên về nhà rồi."

"Tuân lệnh." Tiểu tử kia lại làm bộ dạng quân lễ, chạy nhanh lên trên lầu.

Nghiêm Chân cúi đầu, cơ hồ đều không thể tưởng tượng được biểu tình

của Cố Hoài Việt.

Cố Hoài Việt bị 'đuổi ra khỏi nhà' vẫn thật là bình tĩnh, đem xe vững vàng

đứng ở trước cửa Cố viên, chờ cho hai người kia lên xe. Tiểu tử kia lập tức
chạy lên, ở trên xe vui vẻ vẫy tay về phía cô, Nghiêm Chân chần chờ trong
chốc lát rồi cũng ngồi lên.

Nhưng trong cả đem tuyết lại rơi càng nhiều hơn, tuyết đọng dày thành

từng tầng, đường đi gặp khó khăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.