LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 242

Vừa tiến vào thì Cố Hoài Việt liền phát hiện, mẹ mình yêu cầu về đây ở

đúng dịp này quả thật không tốt lắm. Bởi vì căn phòng này hằng năm đều
không có người ở, không có một chút không khí nào nên lạnh đến đòi
mạng.

Anh đưa tay sờ lò sưởi một phen, không nóng.

Cố Hoài Việt lo lắng một chút, liền nhanh chóng gọi điện thoại về Cố

Viên, hỏi mẹ mình trang hoàng ở đây như thế này là có chuyện gì.

Lý Uyển ở đầu dây bên kia vừa cắn hạt dưa vừa nói, "Ôi trời, mẹ quên

mất. Hôm kia có liên hệ với bên cung cấp đồ da dụng bảo là máy sưởi ở
phòng của con không có nóng nên bảo họ đổi đi.Như thế nào bây giờ còn
không có đổi thế, tốc độ làm sao mà chậm như vậy chứ. Con cứ gọi điện
mắng cho hắn ta một trận."

Cố Hoài Việt thực bình tĩnh, không nói gì.

Mẹ anh lại bỏ thêm một câu, "Mẹ nói nếu các con cảm thấy lạnh, có thể

ngủ cùng nhau mà. Mấy thứ đó mẹ cũng đã chuẩn bị đầy đủ hết cho các con
rồi mà."

Xem ra mẹ anh là đã sớm dụng mưu rồi đây.

Cố Hoài Việt tắt điện thoại.

Nghiêm Chân tự nhiên nghe không thây nội dung cuộc nói chuyện, nhìn

vẻ mặt của anh lại nhìn không ra cái gì nên đành phải hỏi, "Làm sao vậy?"

Cố Hoài Việt lắc đầu, cười khổ, "Lật thuyền trong mương."

Rất lạnh, xem ra một mình không thể ngủ được,vì thế ba người thật sự

quyết định cùng nhau ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.