LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 263

Nghiêm Chân cười cười, ôn nhu nói, "Làm phiền mọi người rồi, Bàng đội

trưởng."

Bàng đội trưởng vung tay lên, "Không sao đâu." Bàng Khải cười tủm tỉm,

"Nhờ phúc của cô, tôi mới có thể thấy được bộ dạng thực sự tên lính trinh
sát nằm trong đội quân mũi nhọn của quân đoàn trước đây trước mặt vợ
mình."

Nghe và hiểu được ý trong lời nói củ Bàng đội trưởng, mặt Nghiêm Chân

chợt nóng lên. Nhưng là người nào đó tuy bị điểm danh nhưng vẫn nhíu
mày, tiếp tục đút cháo cho cô.

Đúng vậy, anh đang đút cháo cho cô.

Ai nói rằng trong lúc này tay trái của cô đang găm kim truyền dịch, mà

tay kia đang được Tiểu Mao châm cứu lại đang không ngừng run lên chứ.
Tiểu Mao cũng thực ủy khuất, nếu đổi lại là một chiến hữu bình thường nào
của hắn thì trực tiếp vấn lên rồi nhưng người này thì không giống như vậy.
Đầu tiên người này là phụ nữ, thứ hai nữa đó là chị dâu, càng quan trọng
hơn là vợ của thủ trưởng, đây chính là nhiều trận đấu diễn ra cùng một lúc
đây.

Cho nên nói, muốn oán chỉ có thể oán cô. Ai bảo cô tham lam, muốn ăn

cháo làm chi.

Thời gian cũng đã khuya, thấy Nghiêm Chân cũng không có việc gì rồi,

Bàng Khải cũng đang chuẩn bị trở về ký túc xá nghỉ ngơi.

Đừng nói là Tiểu Mao mà ngay cả vị đội trưởng này cũng bị hoảng sợ.

Khi xe đã chạy tới dưới lầu của nhà khách trong quân đoàn , hắn vừa định
nhìn hai người xuống xe thì phát hiện ra sắc mặt của Cố Hoài Việt ngồi ở
phía sau có chút không thích hợp. Thì ra chỉ nghĩ là phản ứng khi lên cao
nguyên, nhưng khi hỏi đến mới biết được là Nghiêm Chân phát sốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.