LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 276

Thời điểm tuổi trẻ luôn tâm cao khí ngạo, luôn nghĩ đến chính mình đủ

cường, khát vọng đi được càng xa một chút. Anh nghĩ đến anh dốc sức
luyện ba năm nắm vững thành thục các kỹ năng hạng mục quân sự liền có
thể cứng cáp đao thương bất nhập, kỳ thật bằng không. Trên đời này luôn
có một thứ nào đó, có thể không cần tốn nhiều sức cũng khiến cho con
người ta bó tay.

So với vũ khí thì cái gì có lực sát thương hơn? Cảm tình, bất luận là thân

tình, hữu tình, hay là... Tình yêu.

Khi anh lấy lại tinh thần, Tiểu Vương đã đem chó dắt qua đây. Không

phải là loại chó đặc thù gì, là một con chó chăn cừu Đức, một thân vàng
óng.

(Tại Việt Nam, giống chó này được gọi là chó Berger (béc giê hay bẹc

giê), phiên âm từ tiếng Pháp berger cũng có nghĩa là chó chăn cừu. )

Nghiêm Chân tò mò tên của nó, "Nó thật sự gọi là Uy Phong?"

Nhìn thấy Nghiêm Chân lần nữa xác nhận lại cái tên này, Tiểu Vương

còn có chút câu nệ đáp, "Vang, là tôi đặt cái tên này cho nó. Nó thế nhưng
rất lợi hại, trong các trận đấu giữa những chú chó trong quân khu, thật nhiều
hạng mục kỹ năng đều so với những chú chó khác ưu tú hơn!" Vừa nói lên
chuyện này, trên mặt Tiểu Vương hiện ra một tia kiêu ngạo.

Cố Hoài Việt cúi người, nhìn con chó này, anh đem quả bóng trong tay

Tiểu Vương đánh ra ngoài, Uy Phong lập tức tung người bỏ chạy, ngậm trở
về.

"Cậu nuôi bao lâu rồi?" Cố Hoài Việt hỏi.

"Mười một tháng."

Anh nở nụ cười,"Uh, không tồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.