LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 279

Bàng Khải tức giận, "Đi, lấy rượu!"

Triệu Văn Giang lại không sợ chết nói, "Muốn uống rượu cũng được, các

chiến sĩ chúng tôi đây thương lượng một chút, đội trưởng anh hát một bài
hát liền dâng bình rượu cho anh uống!"

Hắc, Bàng Khải nhất thời trượt khỏi ghế. Đám tiểu tử này, còn cất giấu

rượu không đem lên uống, hắn cũng đã nhiều lần ở đây nhưng thật ra ở chỗ
vẫn uống được mà.

Hắn nghĩ nghĩ trong chốc lát, Bàng đội trưởng đẩy đẩy Cố Hoài Việt,

"Cậu đi."

Cố tham mưu trưởng bình tĩnh đáp, "Tôi không uống rượu."

"Vậy cậu cũng phải đi." Bàng Khải nói, "Tôi sẽ hát bài hát mà cậu hay

cất giữ đấy."

Bài hát mà anh ấy cất giữ? Nghiêm Chân nhất thời thập phần tò mò.

Việc này là có điển cố , thời điểm khi Cố tham mưu trưởng vẫn là một

người lính trinh sát có quân hàm thấp, luôn ẩn núp chờ phân phó thì có
đoàn văn công được phái đến đồn biên phòng này để biểu diễn văn nghệ với
mục đích ... phát huy tinh thần thăm hỏi.

Nói là phát huy tinh thần thăm hỏi nhưng những người trong tổ văn nghệ

này căn bản sẽ không có thể diễn liên tục trong 3 tiếng của bữa tiệc tối
được, còn phải từ trong đoàn biên phòng đoàn bắt thăm vài chiễn sĩ lên
tham gia cho đủ số lượng. Đội trưởng vung đại tay lên, mỗi tiểu đội đều
phải chọn ra hai người. Mà Cố tham mưu trưởng của tổ trinh sát là một
trong hai người bắt trúng, một người còn lại là Liên trưởng, liên trưởng là
xung phong nhận việc mà đi lên. Mà người kia là Cố Hoài Việt, như thế nào
mà phải đi lên... chính là -- bắt thăm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.