LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 345

Thẳng đến sáu năm trước, Cố Hoài Việt bỗng nhiêu triệu hồi về sư đoàn

A ở quân khu B.

Khôi phục tinh thần lại, Tịch Thiếu Phong cũng không tính tiếp tục đặt ra

nghi vấn với Cố Hoài Việt, nhớ tới tiểu gia hỏa của Cố gia đang bị ép buộc
ở trên lầu thì ông cũng cười cười, rồi sau đó lại nghĩ tới cái gì mà vẻ mặt lại
nghiêm nghị khiến người ta rùng mình, "Tôi nghe mẹ cậu nói cậu hàng năm
đều mang con tới thành phố B qua năm mới, như thế nào lại không thấy cậu
mang thằng nhóc tới đây vậy?"

Cố Hoài Việt nghe xong chính là thản nhiên nở nụ cười.

Tịch Thiếu Phong ho một tiếng, không đi truy vấn nữa, dời đề tài đi, "

Tháng hai năm sau có một cuộc diễn tập lớn, quân tổng tự mình phê duyệt
dự án. Cái này cháu có nghe nói rồi chứ?"

Cố Hoài Việt đáp, "Có nghe Cố lão gia đề cập qua." Anh cúi đầu, cân

nhắc che mặt uống ly trà trước mặt, rất tốt để cho người khác cân nhắc
không ra biểu tình giờ phút này của anh.

Tịch Thiếu Phong cũng không cùng anh pha trò nữa, "Chuyện về sửa đổi

về người của sư đoàn D cậu có nghe qua hay không?"

Cố Hoài Việt nghiêm trang nói, "Đó là đồn đãi."

Tịch Thiếu Phong lắc lắc đầu, "Trong quân khu là có ý tứ này, nhưng bây

giờ còn đang là quyết định nói miệng thế. Thật sự muốn sửa lại, sợ nhất là
sư đoàn D từ thấp đến cao sẽ không chấp nhận."

Cố Hoài Việt nhớ tới cái gì đó, ngẩng đầu lên, "Thẩm Mạnh Xuyên vì

chuyện này tìm chú sao?"

"Không chỉ có vậy." Tịch Thiếu Phong lắc lắc đầu, vẻ mặt có chút bất đắc

dĩ nhìn Cố Hoài Việt , "Hắn yêu cầu tham gia vào đợt diễn tập năm sau."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.