LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 355

cả người.

Đây... đây không phải là... Thẩm Mạnh Xuyên sao?

Thẩm Mạnh Xuyên hiển nhiên cũng nhìn thấy cô, căn bản thì khi thấy cô

thì hắn lại phiền chán giơ tay lên vo tóc ở sau đầu nên cảm thấy rất buồn
cười. Nghiêm Chân càng nhìn lại càng muốn cười, đành phải quay đầu đi
chỗ khác.

Thẩm Mạnh Xuyên phản ứng lại được, một đường cầm mũ đội lên rồi sải

bước đi về phía Nghiêm Chân.

"Xin chào."

"Xin chào." Nghiêm Chân học hắn nói chuyện.

"Cô như thế nào lại ở chỗ này." Hắn nhìn xe đẩy mua sắm của cô, "Như

thế nào, Cố tham mưu trưởng làm ra vẻ nghi đông không ngớt đã trở lại với
người lính có trách nhiệm rồi sao? Cái này cừ thật, đầu tháng hai năm sau
có quân diễn, còn chưa có qua năm mới cũng đã chờ xuất phát rồi. Tôi rất là
bội phục đó nha."

Nói xong, Nghiêm Chân còn không có phản ứng, tiểu gia hỏa kia liền

giận trừng mắt nhìn hắn một phen.

Thẩm Mạnh Xuyên xoay người, đánh giá tiểu gia hỏa này rồi nở nụ cười,

"Không phải sao, cô phải mang đứa nhỏ trả lại cho hắn đâu? Nhưng cô
không phiền sao?"

Nghiêm Chân cảm thấy kỳ quái, "Tôi vì sao lại phiền?"

"Chưa thấy qua người làm bảo mẫu nào còn hết sức tận tâm như vậy?"

Thẩm Mạnh Xuyên cảm thán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.