LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 37

Cô Lý bàn đối diện cũng đang trang điểm lại, tầm mắt đảo qua Nghiêm

Chân rồi khẽ thở dài, "Cô Nghiêm, vẻ mặt cô sao lại kém như vậy?"

"Thật sao?" Cô nhận gương từ cô Lý, cẩn thận trang điểm lại rồi trả

gương, "Sáng đi vội quá nên chưa kịp chải chuốt gì cả."

Cô Lý chép miệng, "Như vậy không tốt đâu cô Nghiêm, là con gái thời

gian thanh xuân xinh đẹp như vậy chỉ có vài năm, nếu không bảo dưỡng tốt
sẽ già rất nhanh. Huống chi chúng ta làm giáo viên, mỗi ngày tiếp xúc
không biết bao nhiêu bụi phấn, lại phải càng chú ý." Nói xong cô Lý ngẩng
đầu lên, "Đúng rồi cô Nghiêm, cuối tuần này cô rảnh không? Chúng ta cùng
đi spa."

Nghiêm Chân nhíu mày, rồi nhanh mỉm cười, "Không được rồi, cuối tuần

này tôi còn có việc."

"Sao thế?" Cô Lý kinh ngạc, "Việc gì chứ?"

"Dạy kèm ở nhà." Nghiêm Chân nói ngắn gọn, sau đó lấy sách giáo khoa

trong ngăn bàn, "Thời gian không còn sớm nữa, tôi đi trước."

Cô Lý nhìn theo bóng dáng đang xa dần của cô, khẽ nói thầm, "Giáo viên

ngữ văn thì có thể dạy kèm cái gì chứ."

Nghiêm Chân quả thực là dạy ngữ văn, nhưng mà lúc dạy thêm cô lại dạy

ngoại ngữ, hơn nữa còn dạy hai người. Một là học sinh cấp hai, một học
sinh cấp ba cho nên hai ngày nghỉ cuối tuần cũng vì thế mà bay mất.

Bà nội lo cho cô quá vất vả, lại làm khổ mình nên không ngừng khuyên

bảo cô đừng làm nữa, nhà cũng không phải vội mua. Nhưng mà Nghiêm
Chân cũng chỉ cười cười đồng ý, thực ra vẫn không thay đổi.

Trong lớp học sinh đã đến đông đủ, không khí còn rất náo nhiệt. Các em

được nghỉ một tuần, giờ đến lớp đều vui vẻ mà kể chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.