LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 495

lắc lắc đầu, nhìn về phía Cố Hoài Việt, "Đúng rồi, hôm nay Khương Tùng
Niên Khương phó tiểu đoàn đến nhà chúng ta."

"Hả? Anh ấy đến có việc gì sao?"

"Anh ấy sắp tới không phải sẽ phải chuyển nghề sao, nhưng là con gái

anh ấy còn đang đi học ở đây..."

Cố Hoài Việt nghĩ tới, "Lão Khương năm nay là cần phải đi, là vấn đề về

phòng ở sao?"

"vâng."

Cố Hoài Việt trầm ngâm một lát rồi nói, "Chuyện này cũng không phải

chuyện gì lớn, không phải nói người vừa đi thì phòng ở sẽ lập tức bị thu lại
liền, bộ đội cũng sẽ cho anh ấy thời gian 1 đến 2 năm gì đó. Đợi lát nữa anh
gọi điện thoại cho lão Khương không cần lo lắng, thuận tiệp gọi bên doanh
trại chuẩn bị đón người."

Nghiêm Chân nghe xong, không khỏi có chút kinh ngạc, "Dễ dàng giải

quyết như vậy?"

Cố Hoài Việt bật cười, "Tuy rằng bộ đội quản lý Nghiêm nhưng cũng

không phải không có nhân tính, đều là chiến hữu, không thể làm cho cảm
giác của bọn họ với người khác như trà lạnh thế được."

Nghiêm Chân ngẩn người, cười rồi nói với anh, "Hoài Việt, em chưa có

nói chuyện của ba cho anh đúng không?"

Cố Hoài Việt ngẩn ra.

Nghiêm Chân ngồi ở trên đầu giường, xoa hai chân mình mà nhìn về phía

ngoài cửa sổ, bầu trời đêm yên tĩnh, rất đẹp, thích hợp để nhớ lại, "Ba em
tham gia quân ngũ được 8 năm, ông ấy nói rằng con số này rất đẹp, ông ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.