LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 573

Đồ Hiểu cũng cười sáng lạn, "Chị dâu không cần phải khách khí."

Cuộc nói chuyện ngắn gọn qua đi, Lý Uyển vội vàng hỏi thương thế của

Cố Hoài Việt, đấy cũng là vấn đề mà Nghiêm Chân quan tâm nhất bây giờ.
Tuy rằng tối hôm qua trong lúc vô tình nghe được Lưu Hướng Đông nói,
nhưng cô vẫn muốn xác nhận lại một lần nữa.

Biểu tình của Đồ Hiểu trở nên nghiêm túc, "Kỳ thật miệng vết thương trê

đùi chỉ là vết thương ngoài gì, nghiêm trọng chính là chân phải của anh ấy.
Chân phải của anh ấy đã từng bị chấn thương, xem ra hẳn là đã phẫu thuật
rồi có phải không?"

Đối mặt với vấn đề của Đồ Hiểu, Lý Uyển cùng Nghiêm Chân hai mặt

nhìn nhau. Cố lão gia hít một hơi sâu điếu thuốc trên tay, giọng nói nhỏ dần,
"Đã từng phẫu thuật qua, nhưng đó là chuyện của nhiều năm trước, có liên
quan tới bây giờ sao?"

Lý Uyển không khỏi có chút kinh ngạc, "Đã nhiều năm trước sao? Tôi

như thế nào cũng không biết chứ? Tôi chỉ biết chân của con nó có thương
tích, khi nào thì giải phẫu hả? Ông già nhà ông cùng nó gạt tôi có phải
không?"

"Tâm tư của nó bà cũng không biết, không phải sao? Nói ra trừ bỏ thêm

nước mắt cùng với sự lo lắng của bà thì còn được gì nữa hả?"

"Ông... ông..." Cố phu nhân chán nản, cũng trong chốc lát mà hốc mắt

liền đỏ lên. Nghiêm Chân nhìn nhìn, trong lòng cũng như bị kim châm vậy,
đau đến co rúm lại. Cô đỡ Lý Uyển ngồi xuống, giúp bỡ thở dễ dàng hơn.

"Mẹ, đừng có gấp, chúng ta từ từ nghe bác sĩ nói đã."

Đồ Hiểu vội nói, "Phải, nhất định có quan hệ, tôi đoán Cố tham mưu

trưởng trong một lần giải phẫu đó thì không có tĩnh dưỡng?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.