LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 604

Cố Hoài Việt dùng ánh mắt ý bảo cô tiếp tục nói đi.

Đồ Hiều nhất thời hai mắt tỏa sáng nhìn Cố Gia Minh, "Đem tiểu quỷ nhà

anh cho tôi mượn về nhà chơi hai ngày, mang về cho bố mẹ tôi xem, bọn họ
mỗi ngày đều nhắc tới cháu ngoại."

Tiểu gia hỏa kia đề cao cảnh giác trừng mắt nhìn một cái, sau đó lại lập

tức trở lại đôi mắt lưng tròng nước nắm chặt quần áo Cố Hoài Việt.

Tham mưu trưởng trầm ngâm một lát rồi gật gật đầu, "Cũng được..."

Nghe vậy Đồ Hiểu lập tức kích động không thôi, tiểu gia hỏa kia thì bị

dọa cho mở to hai mắt. Cô Hoài Việt liếc mắt nhìn hai người, cười nhạt,
"Chỉ cần cô không sợ bác trai và bác gái thúc giục càng nhanh hơn thì được,
tôi không sao cả."

Đồ quân y lập tức ủ rũ, cũng không có tinh thần chơi cờ. Cô vốn chơi cờ

rất tốt, cùng tiểu gia hỏa này là người tám lạng kẻ nửa cân rồi, gặp phải một
người lính am hiểu bày trận này thì đúng là không nơi dụng võ rồi.

Đồ Hiều phiền chán đầy bàn cờ, "Không được."

Cố Hoài Việt nhìn Đồ quân y, "Làm sao vậy?"

Đồ Hiểu vừa mới tiễn mái tóc dài... giờ là một quả đầu với mái tóc ngắn,

"Phiền."

Cố Hoài Việt nghe vậy không khỏi nở nụ cười, xem ra cô nàng này cùng

con khỉ của Thẩm gia kia thật sự là một đơi, ngay cả động tác nhỏ như vậy
đều giống nhau như đúc, "Người làm cho cô phiền lại không ở chỗ này, cảm
xúc này của cô cũng không đúng rồi."

Đồ Hiểu trừng mắt nhìn anh một cái, thật đúng là không thể phản bác lại

được rồi. Cô đang phiền chính là phiền vì điều này, thấy con khỉ của Thẩm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.