LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 622

Nghiêm Chân giật mình một chút, cười khổ rồi gối đầu lên bờ vai của

anh, "Ngày đó em mất đi lý trí lắm có phải không.?" Tựa hồ là không dự
đoán được đáp án của anh, cô lại cố gắng tự mình nói tiếp, "Em thừa nhận.
Bởi vì đối mặt với một người mẹ hơn 20 năm không gặp, em không thể bảo
trị sự thản nhiên vốn có của mình, làm như vậy em thật sự sẽ sụp đổ mất."

Cho nên cô lựa chọn phát tiết, mà đối tượng là anh. Nghiêm Chân nghĩ

rằng... có lẽ từ cái thời điểm kia cô liền đem anh trở thành người gắn bó bên
cô, sẽ không bỏ cô mà đi như hai người kia.

"Anh biết." Trong bóng đem giọng nói của Cố Hoài Việt nghe vào tai rất

nhỏ, "Nhưng em không cần sợ hãi, bất luận em lựa chọn như thế nào đi nữa,
thừa nhận cái gì đi nữa, hoặc là buông tha cho cái gì thì anh cùng Gia Minh
luôn thuộc về em, điểm ấy sẽ không bao giờ thay đổi. Em có hiểu không?"

Anh đây là đang nói cho cô biết, có bọn họ một lớn một nhỏ ở đây làm

chỗ dựa cho cô sao?

Nghiêm Chân hơi lui người về phía sau, nhìn biểu tình trên khuôn mặt

của anh mà không khỏi muốn cười.

Cố tham mưu trưởng khó lắm mới có khi biểu lộ chân tình nhưng bị cô

nhìn như vậy thì lại có chút xấu hổ, anh ho nhẹ hai tiếng rồi hỏi, "Làm sao
vậy?"

Khuôn mặt của Nghiêm Chân giãn ra, "Không có gì... chính là..." Muốn

hôn anh một chút.

Nói là làm, cô đánh lén thành công. Nghiêm Chân đắc ý nhìn anh, ánh

mắt hiện lên vẻ tinh nghịch. Mà Cố Hoài Việt thì giật mình một chút, sau
khi phản ứng lại được với hành động vừa rồi của cô thì giữ lấy khuôn mặt
cô, hung hăng hôn xuống...

...............

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.