LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 733

"Sao?" Cố Hoài Việt đem sườn cắt ra, tẩy sạch sao đó rửa tay rồi mới

quay lại nhìn cô, "Làm sao vậy?"

Nghiêm Chân cúi đầu, thoáng có chút phiền muộn, "Em là đang suy nghĩ,

khi nào thì Gia Minh có thể có một em gái hoặc em trai."

Cố Hoài Việt cười khẽ, đem mấy sợi tóc đang rơi xuống trước mặt vén ra

đằng sau tai, "Cái này không phải chúng ta đang cố gắng đấy thôi."

Nghiêm Chân ngượng ngùng trừng mắt liếc nhìn anh một cái, "Em không

phải nói giỡn với anh đâu, em nói thật đấy."

Vì thế Cố tham mưu trưởng ho nhẹ hai tiếng, "Đi, có nói giỡn hay không

thì phải chứng minh bằng hành động thực mới biết được." Nói xong xoay
người cúi xuống ôm lấy cô, ôm vào trong phòng ngủ.

Nghiêm Chân bị anh làm cho hoảng sợ, kinh hô ra tiếng, "Dừng.. dừng

lại. Lửa còn chưa có tắt đâu."

Cố Hoài Việt cúi đầu cười, hôn lên cái trán của cô rồi mới tạm thời buông

tha cho cô, "Không có việc gì đâu, Gia Minh không nóng nảy cho nên em
cũng đừng có gấp như thế."

Từ sau khi từ Tây Tạng trở về thì thân thể của cô vẫn chưa được khỏe

hẳn, thời điểm trước khi nghỉ lễ cũng rất dễ bị đau nhức, hiện tại mấy ngày
nay vẫn đang còn đâu. Một thời gian cô uống thuốc đều nên mới dần dần có
chuyển biến tốt, nhưng thân thể này vẫn còn suy nhược lắm.

Nghiêm Chân không khỏi phát sầu, "Anh nói xem có phải là em không...

không thể có?"

Ba chữ cuối cùng nói với giọng rất thấp, Cố Hoài Việt đương nhiên vẫn

nghe được, "Em đừng nói bừa." Thấy cô vẫn buồn như trước, anh mới an ủi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.