LỜI NGUYỀN HAI TRĂM NĂM - Trang 113

Làng biển Cát trở lại những ngày bình yên sau chuyến ra khơi thảm
khốc một năm trước. Mười lăm người chỉ có một mình Năm Mộc sống sót.
Ngoài Hai Thìn và Tòng Út biển cả còn trả lại cho làng biển Cát ba xác ngư
dân nữa. Chín người còn lại vĩnh viễn ngủ yên trong lòng biển vừa bao la
độ lượng vừa tàn nhẫn lạnh lùng. Những tiếng khóc thảm thiết đã qua đi.
Thời gian xoa dịu nỗi buồn. Lo toan trong cuộc sống giúp người ta quên đi
nỗi buồn. Ngày ngày từ làng biển Cát vẫn có những đoàn thuyền đánh cá ra
khơi những chiếc thuyền khi đi ngang qua đình thờ Ba Ông vẫn đốt những
tràng pháo cầu xin tổ tiên cho một chuyến đi bình yên và thu được nhiều
tôm cá.
Năm Mộc bình phục hẳn sau một tháng nằm bệnh viện huyện. Ông
ta nghe theo lời dặn cuối cùng của vua biển tìm cho con gái được một tấm
chồng một ngư dân góa vợ hiền lành. Làm xong việc ấy Năm Mộc lại sa
dần vào những canh bạc như trước kia đam mê si cuồng. Những khi nổi
hứng trên chiếu bạc ông ta kể lại những giây phút cuối trên chiếc thuyền bị
nạn giọng sôi nổi tự hào:
- Năm Mộc này chỉ ôm được miếng ván thuyền nhỏ xíu chớ Hai
Thìn và Tòng Út hai người bám chung được chùm phao cấp cứu. Nhưng
trời thương thằng già này còn hai đứa kia chắc kiệt sức trước rồi buông
phao... Tội nghiệp hai đứa nó...
Đêm cuối cùng của Hai Thìn với Lài đã để lại trong bụng cô một giọt
máu của anh. Một buổi sáng nọ khi có một đoàn thuyền đánh cá ra khơi
ngang đình thờ Ba Ông đốt mấy tràng pháo dài Lài chuyển bụng và sinh
đứa con thứ tư.
Đó là một đứa con trai ước mơ tuyệt đẹp của vua biển!

Phúc Hải Thành phố Biên Hòa
5-1989

KHÔI VŨ HÓA GIẢI LỜI NGUYỀN HAI TRĂM NĂM

(Đọc lại Lời nguyền hai trăm năm Tiểu thuyêt của Khôi Vũ Giải

thưởng Hội Nhà văn Việt Nam 1990)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.